Xem kịch ngu ngốc
......
Khi Triệu Lan tỉnh lại, cô không nhìn thấy con gái Bạch Mão Sinh, càng không nói đến Vương Lê, thay vào đó là khuôn mặt nắng mưa thất thường của chị dâu. Cả hai đều khó xử, chị dâu cô nói bằng giọng điệu dịu dàng và hiền lành hiếm có: "Đừng vội nói chuyện, để dành sức đi, chị đi gọi Mão Sinh ngay đây."
Mão Sinh vừa đến đã khóc như thể gặp chuyện sinh ly tử biệt. Đợi con gái khóc chán chê, Triệu Lan dùng hết sức mà dỗ dành: "Sư phụ con đâu?"
Trình tự tiếp nhận thông tin của Triệu Lan là: mình tỉnh lại, bác sĩ kiểm tra sơ bộ cho thấy não không có vấn đề gì lớn, Mão Sinh ở bên cạnh, Vương Lê thì không, mình bị mất một cẳng chân.
Cô bảo mọi người rời khỏi phòng bệnh, sờ đùi, sau đó thử nhấc cẳng chân lên, cảm giác trống rỗng xa lạ lan vào khoảng không theo cử động của cô. Triệu Lan thẫn thờ nhìn trần nhà, một lúc sau, cô khóc lớn.
Chị dâu, mẹ, y tá và bác sĩ luân phiên nhau khuyên bảo cô, Triệu Lan không chấp nhận được sự thực này, nhưng hiện thực đang bày ra ngay trước mắt, dù có giả vờ mù cũng cảm nhận được.
Ngày thứ ba sau khi tỉnh lại, anh trai cô vội vã từ Bách Châu trở về.
Hai anh em trò chuyện rất lâu, giữa chừng xen lẫn tiếng mắng chửi và ném bát inox kiểu Bách Châu. Anh cô nói: "Em tự suy nghĩ đi."
Nói là suy nghĩ, thực chất là đang ép Triệu Lan đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-gan-cao-thap/2808231/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.