Editor: Phù Dung Sương
Vân Thanh cười khẽ, đem khổ sở trong lòng tất cả nuốt xuống bụng, mặc kệ như thế nào, Hoàng Dược Sư đối với nàng một mảnh thiệt tình, đủ rồi!
Chính nàng cũng không thể chiếm hết sở hữu tốt đẹp trong thiên hạ, có lẽ hài tử chết non chính là trời cao trừng phạt nàng.
Liền ông trời đều không quen nhìn nàng như vậy hạnh phúc, cho nên mang đi đứa nhỏ này.
"Đại ca, ta có điểm đói bụng!" Vân Thanh cười khẽ, "Ta muốn ăn đồ ăn chàng làm."
Hoàng Dược Sư cười: "Hảo, ta đây liền đi làm, nàng nằm đừng cử động."
Vân Thanh gật đầu, Hoàng Dược Sư mới yên tâm ra khỏi phòng.
Chỉ là hắn không có nhìn đến, khoảnh khắc hắn ra cửa, nước mắt Vân Thanh rốt cuộc nhịn không được chảy xuống, đôi tay nhẹ nhàng mà xoa trên bụng nhỏ đã bằng phẳng của mình.
Hài tử, con ở thiên đường tốt không?
Là mẫu thân vô năng, mới không bảo vệ tốt cho con!
Nước mắt như trân châu không ngừng rơi xuống, chỉ chốc lát sau, liền dính ướt áo gối.
Nàng muốn ngừng rơi lệ lại như thế nào cũng ngăn không được, ngược lại càng ngày càng khóc hăng hơn.
Nàng không nghĩ làm Hoàng Dược Sư lại vì nàng mà lo lắng, nhưng nàng vô pháp khống chế đáy lòng ưu thương, đặc biệt là ở thời điểm không có hắn, cảm giác bi thương cắn nuốt trong lòng như thế nào cũng ức chế không được.
"Đại ca, con của chúng ta không còn." Gần như lẩm bẩm tự nói: "Là ta vô dụng."
Thời điểm Hoàng Dược Sư bưng đồ ăn đã làm tốt tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dieu-dao-hoa-ngoc-tieu/873929/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.