Editor: Phù Dung Sương
"Ngày đó Doãn Chỉ Bình chịu một chưởng của ta, tuyệt đối sống không được, cho dù nghĩ chống đỡ trở về Trọng Dương Cung cũng không có khả năng, nhưng đây dù sao cũng là địa bàn của Toàn Chân Giáo, có khả năng rất lớn là đã bị người Trọng Dương Cung cứu đi rồi."
Hoàng Dược Sư đối với một chưởng xuất ra kia, vẫn rất rõ ràng.
Nếu Doãn Chí Bình thật sự được người Trọng Dương Cung cứu đi, như vậy sẽ có hai cái khả năng xảy ra.
Một là, hắn đã chết, nếu thật là như vậy, liền quá tiện nghi cho hắn rồi.
Một cái khác chính là, người của Trọng Dương Cung tập trung toàn lực cứu trị cho hắn, nhưng phỏng chừng hắn chỉ giữ được một hơi thở thoi thóp, mệnh ở sớm tối, nếu đã như thế, liền rất tốt, đến khi đó liền cho hắn biết, hai chữ hối hận viết như thế nào.
Nghĩ tới Vân Thanh chịu thương tổn như thế, Doãn Chí Bình cứ như vậy mà chết, Hoàng Dược Sư thật sự sẽ ở Toàn Chân Giáo đại khai sát giới.
Vân Thanh gật đầu: "Doãn Chí Bình là môn sinh mà Khâu Xử Cơ đắc ý, nếu thật là người Trọng Dương Cung cứu hắn, nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp cứu trị cho hắn, chúng ta tới Trọng Dương Cung."
Hoàng Dược Sư gật đầu, nói: "Hảo, chúng ta tới Trọng Dương Cung tìm người. Nếu hắn còn sống, vậy là tốt, nếu hắn thật sự đã chết, vậy để lão đạo sĩ Khâu Xử Cơ tới đền mạng đi."
Doãn Chí Bình là môn sinh của Khâu Xử Cơ, dạy ra đồ đệ như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dieu-dao-hoa-ngoc-tieu/873912/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.