Chương trước
Chương sau
Mắt thấy A Vấn giục cưới, Hà Ca lập tức dời để tài, chỉ vào A Bảo ở bên cạnh nói: “Sự tôn, A Bảo rất thích mứt hoa quả người làm, trên núi còn rất nhiều, nếu không cho nó ăn nhiều chút?”
“Đừng lảng tránh vấn đề” A Vấn kéo lại vấn đề kia, lúc này mới nói với Hà Ca: “Con xem Xà quân người ta, vừa học đã dùng, lập tức thông suốt, nếu như các con.”
A Vấn quay đầu nhìn cặp nam nữ trẻ tuổi phía sau: “Biết vì sao ta mang hai con ra ngoài không?” Cặp nam nữ trẻ tuổi kia liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra hoảng sợ. Cô gái kia vội vàng đi về phía tôi: “Cô chính là tiểu sư muội Hà Duyệt nhỉ, tôi là bát sư tỷ Hà Khổ. Nào, nếu
người trên núi còn chưa đến đón, tôi cõng cô lên núi”
Tôi không ngờ cô gái tên là Hà Khổ này lại đột nhiên nhiệt tình muốn cõng tôi lên núi như vậy, nhất thời vẫn ngây người ra.
Nhưng Hà Khổ căn bản không cho tôi cơ hội phản ứng, giơ tay kéo lấy tay tôi, vừa dùng sức, lập tức đưa tôi lên lưng, cõng tôi chạy trên đường núi: “Con lên núi trước, mọi người cũng đứa trẻ kia đuổi theo sau”
Tôi bị cô ta cõng, gió núi đập vào mặt, nhất thời vẫn chưa tỉnh táo lại. “Mẹ..” A Bảo thấy tôi bị cõng đi, lập tức cuống lên, ở đằng sau kêu to.
“Tôi cũng cháu, tôi cũng cháu!” Một người trẻ tuổi khác, chắc hẳn là thất sư huynh, vội vàng lên tiếng, đoán chừng là công A Bảo đuổi theo sau.
Tốc độ của anh ta cũng rất nhanh, cõng A Bảo một lát đã đuổi đến bên cạnh chúng tôi. A Bảo nhìn thấy tôi, lúc này mới vui vẻ gọi: “Mẹ”
Tôi quay đầu cười với nó, người trẻ tuổi có khuôn mặt sầu khổ kia mỉm cười với tôi: “Chào tiểu sư muội, tôi là thất sư huynh, Hà Vật”
“Được rồi” Hà Khổ khẽ thở ra một hơi, quay đầu nói với tôi: “Cô đã gặp Hà Ca từ sớm rồi nhỉ? Biết rõ những
cái tên này của chúng ta đều có ẩn ý”
“Hỏi thế gian tình là chi, nghe câu đó là có thể hiểu ra, Hà Vật bị tình yêu làm tổn thương, cũng là vấn tình trong Cửu vấn. Cô nhìn khuôn mặt kia của anh ta là biết, y như quả mướp đắng” Hà Khổ thở hổn hển nói. Bực bội đến muốn mắng người: “A Vấn vẫn luôn muốn giúp anh ta thoát khỏi vết thương tình yêu, cũng không biết là hôm nào lên mạng nhìn thấy câu kia, biện pháp thoát khỏi một cuộc tình chính là bắt đầu một cuộc tình khác”
“Sau đó ông ta cố gắng tác hợp cho tôi và bát sư muội” Nét mặt Hà Vật mang sầu khổ, bất đắc dĩ nói với tôi: “Vẫn là cô tốt. Xà quân vì cô... ôi!”
Hà Vật không hổ với cái tên của anh ta, chưa nói được hai câu đã bắt đầu thở dài. Tôi được Hà Khổ công, không nhịn được quay đầu nhìn: “Ông ta sẽ không đuổi theo chứ?” “Yên tâm, ông ta sẽ không” Hà Khổ vô cùng chắc chắn, nói với tôi: “Ông ta muốn tạo cơ hội cho tôi và Hà Vật chung. Cái tên A Vấn này.”
Cô ta nói rồi, lại khẽ họ một tiếng: “Ngại quá, bình thường quen gọi như vậy? Tôi nói mà, sao Hà Cực Hà Ca lại rất bình thản đối với những chuyện linh tinh A Vấn làm, cảm giác vị sư tôn
này cũng không có bao nhiêu uy nghiêm, bình thường đệ tử đều gọi thẳng tên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.