Lần này, anh ta quay đầu sang một bên nhìn tôi: "Không sao chứ?" Tôi ôm A Bảo, khó hiểu nhìn anh ta.
Hà Ca cười khổ nhìn tôi, hai chân mềm nhũn, quỳ trên mặt đất, trịnh trọng nói với A Vấn: "Sư tôn, chúng sanh vô tội, bọn họ cũng là chúng sanh”
Tôi không ngờ anh ta lại đỡ đòn chí mạng này cho tôi chỉ vì câu “chúng sanh vô tội”
“Tiểu sư đệ” Hà Cực vội vàng nhảy vào từ trong cộc đá, vươn tay đỡ lấy Hà Ca: “Để sư tôn chữa trị cho đệ trước đã”
Hà Ca vừa bò trên mặt đất vừa trầm giọng nói: "Sư tôn, là đệ tử bất tài, lúc đầu xuống núi với Thiên nhãn thần toán, cũng không làm theo lời sư tôn nói, cắt đứt nghiệt duyên của cô ấy và xà quân. Đó là lỗi của đệ tử. Mới
khiến cho thai rắn nhập vào bụng cô ấy”
"Sư tôn, chúng sanh vô tội, đệ tử nguyện ý đánh đổi mạng sống của mình với cô ấy. Sư tôn!” Hà Ca ngẩng đầu nhìn A Vấn.
Trầm giọng nói: "Sư tôn từng nói rằng, tất cả những tai ương kiếp này của con đều ở trên con đường này, nếu vượt qua kiếp này, ngày sau đường rộng thênh thang, đệ tử nguyện ý lấy tất cả sự tu luyện của mình để ."
“Hà Ca!” Ánh mắt A Vấn thâm thúy nhìn anh ta, sau đó lại liếc nhìn tôi cùng A Bảo. Tôi lắc đầu với A Vấn, ôm A Bảo lùi lại: "Ông chữa trị cho anh ta trước, tôi sẽ không chạy Ông ta nhìn tôi, chỉ sợ tôi chạy đi mất. A Vấn khẽ nhảy lên, đi tới trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637176/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.