Mùi thuốc kia vừa bay tới, tôi lập tức cảm thấy cổ họng như hít phải tro bụi, vừa ngứa lại vừa giống như có cái gì dính vào. Theo đó là mùi tanh hôi nồng nặc của đất từ trong rạp chiếu phim bốc lên.
Vội chia tay sang bên cạnh kéo lấy tay Mặc Dạ.
Cảm thấy hơi lạnh, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhích nhích lại gần hắn nói: “Anh đưa A Bảo cho tôi.”
Ở nơi tối đen như mực này, tôi không nhìn thấy cái gì, lực chiến đấu gần như bằng không, vẫn là dựa vào Mặc Dạ, bể A Bảo đừng phiền hắn phát huy. Nhưng sau khi nói xong, tôi chuẩn bị buông tay hắn ra, lại phát hiện hắn lại nắm chặt lấy tay tôi. Lúc mười ngón tay đan xen, tôi lập tức cảm thấy không đúng. Mặc dù tay Mặc Dạ cũng hơi lạnh, nhưng cho dù ở đâu, làn da của hắn đều trong suốt như ngọc, khi ngón tay đan xen, cảm giác đó giống như sờ vào ngọc mát. Nhưng ngón tay quấn quýt với tôi này lại mềm như bã đậu, còn cảm giác thấy trên đó mọc ra những sợi lông mảnh nhỏ. Trái tim dần dần lạnh lẽo, hai mắt tôi không nhìn thấy cái gì, không dám tùy tiện phát ra tiếng, sợ mở miệng sẽ bị những thuốc bột đó làm nghẹn. Đành phải đổi dùng tay trái, dự định lấy dao cạo từ trong ngực ra.
Nhưng vừa trở tay lại cảm thấy có cái gì rơi vào trong ngực tôi, hình như còn rất mềm.
Tôi theo bản năng ôm lấy, nhưng vừa ôm vào, lập tức cảm thấy thứ kia duỗi ra vô số tay ôm lấy tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637103/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.