Bây giờ trong máu tôi đã có hắc lệ, lần trước ở thôn Trần Gia, oán hận trong lòng quá sâu, tóc cũng lập tức mọc ra. Liễu Đông Phương nói đúng, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trở thành giống Phù Ngàn. Nếu Mặc Dạ muốn nhốt tôi vào, tôi cũng có thể hiểu.
“Không phải” Mặc Dạ nháy mắt ra hiệu cho Liễu Đông Phương, nặng nề nói: “Ta muốn lấy kim đá trong người em ra, ghim Phù Ngàn bằng trận pháp chín định trấn thi”
Chín định trấn thi có thể trấn áp thi thể bị dâm tà xâm nhiễm của Lý Thiển, vậy rất có thể cũng trấn áp được Phù Ngàn. Nhưng ghim Phù Ngàn lại đâu phải chuyện dễ dàng? Tôi nhìn Mặc Dạ bằng ánh mắt nặng nề: “Bây giờ tìm thấy cô ta, nhốt cô ta lại là được.” “Ha” Liễu Đông Phương lạnh lùng ha một tiếng, nhìn tôi bằng ánh mắt nặng nề: “Ngươi và Phù Ngàn đều là vật chứa để âm hồn Long Duy chuyển thế. Trong bụng người còn có thai rắn, nếu không trấn áp Phù Ngàn, cô ta sẽ thường xuyên đến tìm người”
“Hơn nữa Phù Ngàn rất lợi hại, từ sau khi Mặc Dạ trấn áp quan tài rắn thì liên tục bị thương nặng, ta và hắn cũng chưa chắc có thể đối phó được Phù Ngàn. Ngươi cũng biết không dễ trấn áp đó, Mặc Dạ không phải là vì..” Liễu Đông Phương còn muốn nói gì nữa.
Mặc Dạ quát một tiếng: "Ngươi mang theo vòng tay rắn ra ngoài hộ pháp, ta sẽ trấn áp Phù Ngàn”
Nói xong thì nhìn sang tôi: “Chỉ có kim đá cũng vô dụng, phải dính máu của em, đợi lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637096/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.