Lý Thiến như thế quá kỳ lạ, tôi bạo gan đi về phía trước: “Kéo màn che lên đi, tháo xích sắt trước, đỡ Lý Thiến xuống.
Dù sao tôi cũng đang mang thai rắn, quan tài rắn sẽ không để tôi chết, chuyện không bình thường thế này, chẳng lẽ còn hơn được quan tài rắn sao?
Tiêu Tinh Diệp kéo màn che trên thuyền lên, che quan tài và chiếc thuyền lại, tránh để ánh mặt trời chiều vào thi thể.
Cũng tránh lát nữa sẽ có chuyện mà không giấu được.
Người bên bờ không hóng hớt được nữa, đều la lên.
Tiêu Tinh Diệp hơi ngạc nhiên nhìn tôi: “Cô thật to gan, những thứ của thôn Hồi Long đều không bình thường, người bên ngoài không thể động vào, chỉ có cô ra tay thôi.”
Dường như anh ta biết rõ một vài chuyện trong Huyền Môn, nếu không cũng sẽ không đến vớt xác giúp.
Anh ta đưa một cái kìm sắt lớn cho tôi: “Cắt đứt xích sắt, sau đó lấy chín cây đinh trên người Lý Thiến xuống, kéo thi thể xuống là được. Đừng quan tâm đến cái quan tài này, sau khi xong việc kéo đi hỏa táng luôn.”
Anh ta thật sự không ham tiền, quan tài quý giá như thế nói đốt là đốt.
Tôi nhận lấy kìm sắt, tìm thấy đầu nối của dây xích dưới sự chỉ dẫn của Tiêu Tinh Diệp.
Sợi dây xích kia thô bằng cánh tay tôi, tôi vốn cứ tưởng sẽ cắt không đứt.
Kết quả chỉ hơi dùng sức đã nghe keng một tiếng, xích sắt đã bị cắt đứt.
Tiêu Tinh Diệp ở bên cạnh ngạc nhiên nhìn tôi: “Còn một sợi nữa.”
Lúc này tôi mới cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/637071/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.