Sau khi tiễn con rắn kia đi, Mặc Dạ nhìn tôi rồi lại biến thành vòng ngọc rắn đen quay trở lại cổ tay tôi.
Tôi cầm vòng ngọc rắn đen, đột nhiên không biết phải nói gì.
Mặc Dạ chỉ khẽ nói: “Ta chỉ mới rời đi một lát, Liễu Đông Phương đã tìm tới. Long Duy, em bảo ta làm sao yên tâm được đây?”
Vì thế cuối cùng hắn vẫn trở về bảo vệ tôi?
Trong lòng tôi cũng hơi chua xót, nhưng tôi kìm nén cảm xúc, giúp mễ bà Tần dùng tro lá ngải, tro hương và gạo đi rắc quanh nhà.
Mễ bà Tần nói nó có thể ngăn chặn mấy thứ dơ bẩn, thật ra tôi thấy chẳng có tác dụng gì, mấy thứ bẩn thỉu đến nhà bà đâu có ít?
Ngưu Nhị ngồi bên mái hiên cười hề hề, nhìn tôi bảo: “Để mai tôi dẫn cô đi xem đồ trưởng thôn đang giấu!”
Làm xong những việc này, tôi và mễ bà Tần cũng dính tro đầy người, bèn qua loa đi tắm.
Khi tôi ở một mình, tiếng gọi ấy lại vang lên: “Long Duy, Long Duy ...”
Lần này không chỉ cơ thể nóng bừng, trong đầu liên tục hiện lên hình ảnh xà bà mà mễ bà Tần nói ở thôn kế bên, còn có dáng vẻ bò lồm ngồm của những con rắn đó lúc Long Thiền rơi vào hố rắn...
Những hình ảnh nam nữ mập mờ trong các bộ phim điện ảnh và truyền hình, những cảm giác được miêu tả, những thứ được ám chỉ, những thứ rõ ràng trong tiểu thuyết, tất cả dường như đều tự động xuất hiện.
Tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-dai-nhan/636999/chuong-24.html