Theo âm thanh búngtay, đám người đang vây quanh cũng trợn to mắt, mỹ nam thẹn thùng đangmặc áo bào nghe thấy tiếng vang “răng rắc”, không khỏi cúi đầu nhìnxuống, tuyến đuôi của một cọng chỉ nhỏ kết gạo giống như không được cộtlại chắc chắn, những hạt trắng sữa nối đuôi nhau theo cọng chỉ nhỏ rơixuống.
“Chuyện gì xảy ra thế này.” Đông Công Doãn sững sờ, chợtnghĩ tới điều gì, nhanh chóng ném cây quạt đi, sắc mặt bạo hồng, đôi tay hốt hoảng níu lại cọng chỉ nhỏ, “Ngừng ngừng, đừng rớt nữa!” Nhưng cóthể là do tay chân luống cuống, nên ngược lại càng không níu giữ đượccọng chỉ nhỏ.
Rốt cuộc trong lúc hắn đang níu kéo, không nghĩtới, hạt gạo cũng đã rơi xuống soàn soạt theo những cọng chỉ nhỏ, so với một đường chỉ nhỏ hồi nãy, thì hiện tại đơn giản chính là hóa việc nhỏtrở thành việc lớn.
“Lộ Nhi…” Kim Bảo Nhi không thể tin được nhìn những hạt gạo đang rơi ở trên người Đông Công Doãn, đã từ chỗ mông phân tán đến bộ ngực, lộ ra hai chỗ đỏ tươi, “Ngươi đã làm như thế nào vậy?” Một cái búng tay có thể làm áo bào tán loạn? Trừ phi, cọng chỉ đó là bị hắn nắm trong tay.
“Ca ca, vui không?” Lộ ra một khuôn mặt tươi cười, hắn ngồi xổm xuống vân vê một hạt gạo, đôi mắt màu đen xuất hiệnmột tia tà tứ, lúc ngồi dậy lại đổi thành một dáng vẻ ngây thơ,
“Cọng chỉ nhỏ không chịu đựng được quá lâu đương nhiên là sẽ không chống đỡđược sức nặng của gạo, Lộ Nhi cũng là đoán chắc thời cơ.” Đương nhiên là còn nắm thóp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526762/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.