Phía sườn núi bênkia? Kia không phải là thôn nhỏ cách đây mười dặm đường sao? Sắc mặt lão đạo sĩ trầm xuống, đánh giá từ trên xuống, nhưng nhìn thấy khuôn mặt đỏ hồng của Bình Sinh không khỏi cắn răng thầm than, đồ đệ ngốc ơi là đồđệ ngốc!
“Nếu lão phu nhớ không lầm chỉ đường tới đó ít nhất phải vài ngày, ngươi là nữ nhân, sao trong nhà lại yên tâm cho ngươi mộtmình đi tới đây?” Nhìn nửa thân trên của nàng đều dựa vào trên người đồđệ, trong lòng lão đạo sĩ hiểu rõ, người này chắc chắn là yêu quái.
Chỉ là, nhìn yêu khí của nàng ta cũng bất quá trăm năm, căn bản kém xa Xàcông tử ngàn năm kia. Tới cùng là nàng ta ẩn giấu yêu khí không bị chính mình phát giác hay thực sự nàng chỉ là một con tiểu yêu, lại dám to gan xuất hiện trước mặt mình, là vì sao?
Nghĩ đến đây, lão đạo sĩ quyết định giả vờ tới cùng, xem rốt cuộc trong hồ lô của nàng bán cái gì.
Nữ tử nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Bình Sinh nhìn về phía mình, khôngkhỏi đỏ mắt lên, nước mắt nhanh chóng rơi xuống, nóng ấm rơi xuống mubàn tay hắn đang đỡ lấy cánh tay của mình.
Trong tai vang lên giọng nói nam tử, nàng theo lời nói của hắn mà nói ra, lại thêm vào nét mặt buồn khổ.
“Trong nhà chỉ còn một tiểu đệ bị nhiễm bệnh, vì tới chỗ người thân mượn chútngân lượng nên mới phải rời xa nơi chôn rau cắt rốn. Trên đường vì trốntránh kẻ bắt cóc nên mới bị thương gót chân.” Tiếng nói non mềm lộ rachút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-cong-tu-tieu-tuong-cong-cut-di/1526711/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.