Một chiếc xe đen bóng loáng dừng lại trước cổng, một cái cổng vàng, sángchói, bởi những ánh đèn, hay những thứ lấp lánh trưng bày trên đó, laonhanh vào trong sân, bước xuống xe là một người phụ nữ, ăn mặc rất sangtrọng, nhưng cũng rất phóng khoáng, bước xuống xe, khẽ vuốt nhẹ mái tócbồng bềnh, bước chân rất nhẹ nhàng, phong thái rất lịch sự, trang nhã:
Dạ thưa cô, cậu dặn cô không phải chờ cậu, cậu sẽ về muộn( Người giúp việc nói)
Được rồi, tôi biết rồi!
Bước vào trong nhà, không lán lại ở đó lâu, cô rảo bước chân nhanh lên lầu,vứt bỏ cái túi lên giường, ngồi gục xuống bàn, đang xoa nhẹ đôi mắt mệtmỏi thì chuông điện thoại reo lên:
A lô! Cậu về chưa phương Loan.
Khẽ dựa đầu vào ghế, vuốt nhẹ mái tóc:
Ừm mình về rồi! băng nhi sao rồi, nó ngủ chưa?
Ừm! dỗ mãi nó mới chịu ngủ đó, con bé này cứng đầu quá!
Hừ! thì nó giống mẹ thì chẳng!
Này! Không phải chứ, mình đâu có ngang bướng như vậy chứ?
Mà cậu đừng có làm chỗ đó nữa được không?
Sao cậu lại nói vậy?
Thì đó, chỗ đó cậu… cậu không thể làm ở đó được… nghe mình đi, vì băng nhi!
Cậu… tớ.. không còn cách nào khác, vì băng nhi, cũng vì con bé mà mình mới phải làm vậy?
Cậu có thể qua chỗ tớ mà, chỗ tớ đâu thiếu việc cho cậu làm chứ?
Không! Mẹ con mình đã nợ cậu nhiều rồi, mình không muốn..
Cậu cứ như vậy thì bảo sao không khá lên được, thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876897/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.