Lại một buổi sáng bình thường bước đến bên căn nhà của hai người, Hạ vẫnngủ say sưa vì đêm qua nhiều lần chộp dạ, tỉnh dậy rồi lại ngủ, thế nênLâm cũng không đánh thức Hạ, Lâm định cứ thế ra ngoài, nhưng anh lạitiến gần bên giường, Hạ vẫn ngủ say, khẽ kéo nhẹ cái tay vào trong chăn, kéo nhẹ cái chăn lên đắp cho Hạ, cô khẽ cựa mình nhẹ, mở nhẹ đôi mắtnhìn Lâm:
Anh! Anh đi làm sao?
Hạ định ngồi dây nhưng Lâm cản:
Em đừng dậy, cứ ngủ thêm một chút cho khỏe cả đêm em không ngủ ngon lên chắc mệt lắm, ngủ thêm đi!
Lâm khẽ hôn nhẹ lên trán Hạ, cười tươi rồi bước ra ngoài. Ngay sau khi Lâmđi ra, Hạ lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Ngủ li bì suốt cả buổisáng, đến tận trưa, đột nhiên điện thoại đổ chuông, cứ nghĩ là Lâm gọinhưng khi Hạ bắt máy không một tiếng trả lời, Hạ không quan tâm nhưngđiện thoại vẫn không ngừng đổ chuông, nhưng khi nghe thì không ai trảlời, vừa lúc định tắt đi thì chiếc điện thoại báo chuông tin nhắn, Hạ mở tin nhắn ra có một video đang phát trực tuyến, tò mò nhấp vào. Hạ không còn tin vào mắt mình nữa. Bên dưới vẫn còn một dòng chữ “ Buông tha đi, đồ không phải của mình, nếu muốn lấy đồ thì qua đây, một địa chỉ đượckèm theo”. Lật tung chăn lên. Hạ tỉnh giấc, những giọt mồ hôi lấm đầytrên trán, cả người Hạ run rẩy, một giấc mơ như thật vậy, cố với tay lấy cái điện thoại, nó đúng là có tin nhắn, nhưng không phải là những tinnhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876881/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.