Dậy đi! Con heo lười!( Tiếng Lâm gọi)
Sao vậy mẹ! Cho con ngủ thêm chút xíu đi!
Trong phút chốc Hạ bỗng quên mất là cô đã không còn ở nhà nữa. Khẽ kéo lấycái chăn chùm lên, lũng lịu y như làm với mẹ. Lâm khẽ ngồi xuống thànhgiường, kéo nhẹ cái chăn, miệng cười tủm tỉm:
Không đâu mẹ! Cho con ngủ thêm đi( Hạ vẫn tưởng là mẹ)
Lâm ghé sát tai Hạ thì thầm:
Cô con gái ngốc ạ! Con nhìn xem con đang ở đâu đi?
Ở đâu chứ? Mẹ đừng làm phiền con nữa mà!( Cố kéo lấy cái chăn)
Lâm lại kéo cái chăn ra, Hạ ôm đầu, không để cho thứ âm thanh đó truyền vào tai mình. Lâm nói lớn nhưng không thể nào đánh thức cô. Khẽ cười một nụ cười ranh ma, anh khẽ nằm xuống cạnh Hạ, luồn sâu tay vào bên trongchăn, cù nách cô, bị buồn cười nên Hạ không thể ngủ được, Vội xoay người ra, đối diện với Lâm, thế là Lâm được nước hôn nên môi cô một nụ hôndài, mở tròn mắt ra, hai mắt, hai người nhìn chằm chằm nhau, Hạ vội đẩyLâm ra, choàng tỉnh dậy:
Anh.. anh làm gì vậy?( Hạ lúng túng, đôi má chợt ửng hồng rất đáng yêu)
Lâm không nói gì chỉ lăn ra giường cười khì, thấy Lâm như Hạ bực lắm:
Anh.. anh chết đi!
Hạ không ngừng lấy cái gối đập vào người Lâm, không phản ứng mạnh mẽ chỉ khẽ lấy tay che mặt lại, Hạ vẫn không buông tha anh:
Anh... ai cho anh dám vậy?
Vừa quát vừa đập gối vào mặt Lâm, vội chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876799/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.