Anh ơi, may mắn quá! Quả đúng là may mắn( Mẹ Hạ reo lên vui mừng)
Chuyện gì vậy mình!
Mẹ ơi! Mẹ trúng số sao mẹ?
Không! Còn hơn trúng số nữa.
Là gì vậy mình?
Là gì mẹ nói đi!
Thì cô Lan vừa mới điện sang, cô nói gia đình bên ấy sẽ đến đây nói chuyện vào tuần sau.
Cái gì( Hạ hét lớn)
Con bé này làm mẹ giật mình à!
Sao mẹ không từ chối! Con chẳng nói rồi sao con thà chết cũng không lấy anh ta, mẹ nghe thấy chưa?
Không nói nhiều, chuyện này không đến lượt con quyết định đâu?
Mẹ! Bố nói gì đi bố!
Mình à! Kể cả mình, mình nên tin tưởng em, em làm mọi việc chỉ để tốt cho con của chúng ta.
Không! Con không chịu đâu( Hạ cố nói cứng)
Vậy thì con hãy đi ra khỏi nhà này, và từ bây giờ đừng gọi mẹ là mẹ nữa( Mẹ Hạ nghiêm nghị nói)
Mẹ! Mẹ vô lí lắm( Hạ tức giận bỏ ra ngoài)
Này con đi đâu vậy?
Mình cứ kệ nó.
Hạ trên chiếc xe cũ lao ra khỏi đường, nước mắt không ngừng rơi, Hạ khócvì từ trước tới giờ mẹ luôn làm theo ý mẹ không bao giờ hiểu Hạ, đúngvậy bà luôn làm những việc mà mình muốn, không nghe ai hết. Đỗ lại bênđường ngồi bên ghế đá, khóc lóc. Hạ chợt nhớ đến chị thủy hồi đó cũng bị ép buộc, ngày chị thủy cưới chị cũng khóc nhiều lắm, Hạ hồi đó còn bénhưng trong tâm trí thì không thể nào có thể quên đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876763/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.