Ăn mặc... người như thế nào... ý anh là sao?
Anh ta ghé sát khuôn mặt vào tai Hạ:
Đồ vịt xấu! Cô là con vịt xấu!
Anh!( Hạ tức giận vô cùng) anh nói đi cái áo này giá bao nhiêu vậy?
Thôi bỏ đi, vì tôi nói ra cô cũng chẳng có tiền mà trả tôi đâu đồ vịt xấu ạ?
Anh! Anh nói xem cái áo này đáng giá bao nhiêu mà anh lại có quyền lăng mạ tôi như vậy?
Cô thực sự muốn nghe!
Đúng!
Lại ghé sát vào tai hạ:
Nó đáng giá gấp vạn lần khi đem con xấu như cô ra chợ bán, không con vịtxấu như cô thì đem ra chợ bán cũng chẳng ai thèm mua đâu, thôi về đi, về đi con vịt xấu, con vịt xấu( Anh ta cứ liên mồm nhắc)
Anh kia!
Trong khi quay mặt đi, Hạ lúc này cực lì tức giận khuôn mặt đỏ bừng lên, chạy lên trước dang hai tay chặn lại:
Anh kia! Dù là tôi có lỗi là làm bẩn áo anh nhưng anh, anh cũng không cóquyền lăng mạ tôi như vậy, tôi đề nghị anh xin lỗi tôi ngay!
Tôi không xin lỗi đó thì sao nào?
Anh! Tôi cho anh cơ hội lần cuối, anh có xin lỗi tôi không?
Không!, không là không?
Anh!
Hạ hét lên và thế là một cú huých từ dưới cầm lên( Vì hạ thấp hơn anh tarất nhiều, khi so chiều cao thì cô chỉ đứng đến ngực anh, trong khi đóanh lại quá cao lớn)
Ui ra! Đau quá! Cô làm cái quái gì vậy?
Đáng đời anh, tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876753/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.