Edit: Dờ
Một cuộc gào rống chấm dứt, Cường Tử giơ rượu lên kính đầu tiên: "Dù gì đi nữa, vẫn chúc hai người vĩnh kết đồng tâm, răng long đầu bạc."
Vĩ ca cũng giơ chén, chúc phúc từ đáy lòng: "Thiên trường địa cửu."
Đại Phi cũng chúc một câu khá văn nghệ: "Yêu nhau đến đầu bạc, cho tới khi cái chết chia lìa các anh."
Thực ra những lời này đều có thể nghe thấy ở đám cưới hoặc trên TV, không thấy có gì đặc biệt, nhưng lúc nghe các anh em nói ra, Chung Vị Thời lại cảm thấy rất ấm áp.
"Anh dâu, nào, cụng chén."
Ấm áp chưa đầy ba giây, Chung Vị Thời lại thở hồng hộc quăng chén vào mặt cậu chàng: "Mày thử gọi một lần nữa xem, anh rút lưỡi mày luôn đấy."
Rượu qua ba tuần, mọi người say nghiêng ngả, Đại Phi đứng luôn lên ghế mà hát, "Anh và em quấn quýt bên nhau, vỗ cánh bay lượn ~ Vĩnh viễn bên nhau bay khắp hồng trần~"
"Theo đuổi em cả đời, yêu anh say đắm muôn ngàn lần, không phụ tình anh và sắc đẹp của em~" Cường Tử làm Đại Phi lạc điệu.
"Ọe―" Đại Phi uống hơi nhiều, chưa hát xong đã đỡ ghế nôn khan, Cố Lễ Châu vội vàng đá cái thùng rác ra.
Đại Phi nghĩ mình nhịn được, kết quả là nhăn mặt phun hết lên sofa.
"......." Cố Lễ Châu đỡ trán.
Dọn sạch, bồi thường, ăn chửi.
Lại là một cuộc hẹn hò vô cùng hỗn loạn.
Cố Lễ Châu nghĩ, nên đi tính ngày sinh tháng đẻ của Chung Vị Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wrong-impression/2729995/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.