Edit: Dờ
Cố Lễ Châu không nhớ mình ngủ lúc nào, ngày hôm sau tỉnh dậy thì cảm nhận được ánh nắng gay gắt ngoài cửa sổ.
Nóng.
Toàn thân vã mồ hôi, khó chịu cực kỳ, hít thở thôi cũng khó khăn.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn, thấy điều hòa đã tắt.
Thằng nhóc súc vật vô lương tâm!
Thế mà tối qua mình còn đắp chăn cho nó!
"Chung Vị Thời!——" Hắn gầm lên, phát hiện ra nhà không có ai.
Cố Lễ Châu sờ điều khiển nhấn nút bật.
Không khởi động.
Lại nhấn công tắc đèn, lúc này mới biết là cúp điện.
Thiếu tiền điện?
Đây là ý nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu hắn.
Mới hơn 7 giờ sáng.
Cố Lễ Châu thở dài, phẩy cái áo rách trên người. Nết ngủ của Chung Vị Thời quá kém, hôm qua lúc thì gác chân lên lưng hắn, lúc thì trở mình ôm lấy hắn, sau đó cả người xoay ngang ra, chân đặt lên ngực Cố Lễ Châu.
Tùy ý làm bậy.
Lúc ấy, hắn chỉ thiếu mỗi một con huyền thiết dao phay để trở thành tội phạm giết người.
Nói chung là đêm qua hắn ngủ không yên, eo lưng bủn rủn mỏi mệt toàn thân, vô cùng hối hận.
Trong phòng vừa bí bách vừa nóng nực, Cố Lễ Châu lết xác về 303 định ngủ bù, thấy trên cánh cửa dán một mảnh giấy nhớ.
"Tôi đến đoàn phim, chìa khóa ở trên bàn, anh ra ngoài thì khóa hộ tôi cái, tối nay tôi về lấy chìa."
Cố Lễ Châu vừa lẩm bẩm "trộm còn chê không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wrong-impression/2729949/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.