Edit: Dờ
Cố Lễ Châu gõ cửa 301 rất lâu mà không ai ra mở, trái lại thì có một bà cô trung niên đi lên hành lang, tay xách cái ghế nhỏ.
"Cậu cũng tìm Chung Vị Thời à?" Bà cô tò mò đánh giá hắn.
"Vâng." Cố Lễ Châu gật đầu.
"Nó nợ tiền cậu hả?" Bà cô hỏi.
Cố Lễ Châu sửng sốt, "Không phải, cậu ta nợ tiền cô?"
"Đúng vậy, tiền nhà tháng này nó đã nộp đâu, cứ khất lần suốt, điện thoại thì tắt máy, hôm nay thế nào cũng phải đợi nó bằng được." Bà cô đáp.
Năm đó bố của Cố Lễ Châu bán nhà, hắn không hề biết chuyện này, chờ tới khi thi vào đại học rồi quay về mới biết nhà đã bán, hắn không trở về đây được nữa.
"Cô là chủ cho thuê ở đây?" Cố Lễ Châu hỏi.
"Không phải, nhà của chị họ tôi, chị tôi xuất ngoại nên tôi thu tiền hộ." Bà cô vừa nhắc tới chuyện này là như mở máy hát, "Thằng nhóc cũng khá thành thật, ở đây mấy năm rồi, chỉ là ham chơi quá, suốt ngày đàn đúm với mấy thằng kỳ lạ, tôi nghi là nó lại muốn khất tiền nhà đây mà.... Hôm nay không đòi được, tôi sẽ gọi người tới đổi khóa."
Cố Lễ Châu nhìn bà cô gọi điện thoại.
Đúng thật là tắt máy.
Bà cô lại quay ra lải nhải: "Nó chẳng chịu tìm công việc tử tế, suốt ngày mơ mộng làm diễn viên, cậu nói xem, thành phố phim trường có ngàn vạn người, làm sao vận may rơi xuống đầu nó được? Phải có cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wrong-impression/2729937/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.