Edit: Dờ
Chung Vị Thời nhìn chiếc áo phông mới trên tay mình, cậu không tin nổi, kinh ngạc quay lại nói: "Đây, đây là anh mua cho tôi hả?"
Cố Lễ Châu còn ngậm điếu thuốc, vẻ mặt sao cũng được, "Không thì ai vào đây?"
Chung Vị Thời nhìn đốm lửa tàn thuốc, vẫn chưa thể hồi thần, lại nghe hắn nói tiếp: "Mau thay ra đi, cái áo kia của cậu tôi nhìn cũng khó chịu."
Chung Vị Thời quay đầu lại cởi áo, thực ra nếu Cố Lễ Châu không nhắc, cậu đã quên chuyện cái áo rách này từ lâu rồi.
Lúc này A Vĩ mới phát hiện ra hai cái lỗ trên áo cậu, "Mắc vào hàng rào nên rách à?"
"Ừm." Chung Vị Thời nhìn mác áo theo thói quen, sợ tới mức run rẩy.
Cái gì thế này! Long bào sao!
"Đắt quá." Chung Vị Thời nghĩ, cậu chắc chắn không mua nổi, ngửa đầu nói: "Có được trả hàng không?"
Bọn Cường Tử nhào qua xem mác áo, liên tiếp đậu xanh: "898!"
"Hả?" Đại Phi khiếp sợ cũng chồm qua ngó thử.
Cố Lễ Châu buông tay xuống gảy tàn thuốc, vẫn thờ ơ nói: "Mua giảm giá đấy, tặng cậu, xem như quà hàng xóm mới gặp mặt đi."
Cường Tử cợt nhả kề lại gần, "Ca, anh xem quần áo em cũng rách rồi!"
Cả đám cùng kéo vạt áo hô to: "Của bọn em cũng rách!"
Cố Lễ Châu: "......"
Chung Vị Thời đạp cho bọn Cường Tử một cước, "Chúng mày bớt mặt dày đi."
"Tít tít——" Chiếc ô tô phía bên kia đường kêu hai tiếng, một người thò đầu ra ngoài.
"Lão Cố."
Là Tào Trí Hằng.
Cố Lễ Châu dập tắt nửa điếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wrong-impression/152217/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.