Edit: Dờ
Vốn dĩ Cố Lễ Châu còn chần chừ, sợ mình gọi hơi đột ngột, chưa biết chừng người ta quên mất hắn rồi, nhưng cụm từ "lần nào cũng" của cậu ta khiến hắn muốn tiếp tục cuộc trò chuyện.
Hắn chỉ vào đống quảng cáo dán đầy tường, "Cậu dán mấy thứ này à?"
"Sao có thể chứ, tôi là người như vậy sao?" Vừa dứt lời, Chung Vị Thời nhìn thấy một tờ thông báo tìm người mơn mởn thoát tục giữa một đống quảng cáo "kéo dài dương v*t".
Cậu ậm ờ "haiz" một tiếng, ra chiều đểu giả: "Tôi dán đấy, thì sao?"
Cố Lễ Châu cố gắng nhịn cười, khoanh tay nói: "Các cậu tìm người bằng cách này?"
"Có vấn đề gì không?" Chung Vị Thời hỏi vặn.
Cố Lễ Châu cười nhạo, xòe tay trái ra, "Đưa điện thoại của cậu cho tôi."
"Làm gì?" Chung Vị Thời vô thức sờ túi quần, sợ người kia thừa dịp đêm hôm mà cướp điện thoại của cậu rồi bỏ chạy.
"Giúp các cậu tìm người." Cố Lễ Châu thản nhiên đáp.
Chung Vị Thời nghi ngờ nhìn hắn, "Tìm thế nào?"
"Dùng não để tìm." Cố Lễ Châu ngoắc đầu ngón tay, "Đưa điện thoại cho tôi."
Hứ!
Nhìn thái độ ăn trên ngồi trốc thiên hạ này, sắp bắc thang leo lên trời luôn rồi.
Chung Vị Thời kiềm chế niềm mong muốn tặng hắn một cước, cậu đưa điện thoại qua, chờ hắn muối mặt.
Cố Lễ Châu cầm lấy điện thoại, nói với cậu: "Mở khóa."
"Tôi nói anh nghe, gọi điện thoại cũng vô dụng thôi, đám bạn tôi gọi bao nhiêu lần đều máy bận." Miệng thì nói vậy, Chung Vị Thời vẫn thuận tay mở khóa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/wrong-impression/152207/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.