Lúc tay đẩy Cố Nam đi, đơn giản chỉ là giải tỏa oan khí cùng giận dữ tích tụ lâu ngày, cho nên vốn không cũng không có nghĩ nó sẽ mang tới hậu quả gì.
Nhưng lúc lần nữa bị Cố Nam lõm lấy chống đỡ trời đất quay cuồng, tôi mới tự nhiên phát hiện ra hai đứa đang đứng ở mép cầu thang! Cho nên giây phút ngã xuống kia, tôi đã bị dọa sợ tới choáng váng, cả người đều ngây ra.
Cảm giác toàn bộ thế giới đều lảo đảo, lung lay sắp đổ, giống như giây tiếp theo sẽ sụp xuống.
Cảm giác này qua đã lâu mà lại như chỉ trong tích tắc, tất cả mọi thứ như dừng lại, thế giới trở nên yên tĩnh bao la, chỉ còn lại bên tai là tiếng kêu rên của Cố Nam.
“Ô…”
Tiếng Cố Nam như một chiếc chìa khoá, như để mở lại phản ứng trên người tôi. Bất ngờ có phản ứng lại, vội vàng bò từ trên người Cố Nam xuống. Chỉ thấy thần sắc thống khổ trên mặt Cố Nam nằm trên mặt đất, anh ấy chặt chẽ bảo hộ tôi trong ngực của mình, dùng mình làm tấm chắn da thịt, cứ như vậy ôm tôi lăn từ trên xuống dưới.
“Cố Nam! Anh làm sao vậy!” Tôi sợ tới mức run rẩy nói.
Cố Nam không có trả lời câu hỏi của tôi, chỉ có nhắm mắt thống khổ nhăn mày.
“Anh đừng làm em sợ… Cố Nam… ‘Anh’… ‘Anh’ đừng làm em sợ…” tôi nghe thấy tiếng khóc nức nở của mình, giây phút kia tôi biết thân thể đã không còn là của mình nữa rồi, tôi hoàn toàn không biết bản thân đang làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/who-are-you/1676920/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.