Cho tới tận giờ phút phút tôi luôn cảm thấy, những gì mình đã trải qua tất cả đều như một giấc mộng. Không có trò chơi không hiểu được này, không có Cố Nam, không có những ảo cảnh đầy hỗn loạn ấy.
Đúng vậy, tôi tình nguyện tin những thứ đó đều là ảo cảnh cả.
Nhưng khi càng đàn thuần thục khúc nhạc kia, còn có giai điệu ngày càng quen thuộc, tất cả như đang châm chọc tôi lừa mình dối người.
Chỉ là không thấy Cố Nam.
Tôi tìm không thấy anh ấy, cũng không có cách nào biết được tất cả chân tướng.
Cái điều mà khiến con người ta thấp thỏm lo lắng nhất, không phải là giây phút bạn biết được chân tướng sự thật, mà là quá trình mà chân tướng bị vạch trần.
Trong phòng học nhạc, lão đại lão nhị lão tam ngồi trên sàn nhà phía sau tôi, nghe tôi đánh đàn. Ngày kỷ niệm thành lập trường ngày càng tới gần, tôi hai ngày này gần như đều là vượt qua trước cây đàn này. Bọn họ cũng chăm chỉ tới xem tôi hơn.
“Tụi mày có cảm thấy nhóc tư đàn càng ngày càng hay không.” Lão đại gào to nói, tuy rằng giọng đã cố hạ thấp, nhưng vẫn có thể làm nhiễu loạn dân tâm.
“Đúng là không tệ, như thay người khác tới đàn vậy.” Lão tam như suy tư âm thanh đang vang lên.
“Tao cũng thấy vậy, trước kia nghe chỉ cảm thấy giai điệu thôi, hiện tại lúc nghe con cảm nhận được cảm giác nói không nên lời nữa.”
Không có người nào trả lời lão đại cả, có lẽ bọn họ cũng không diễn tả được cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/who-are-you/1676911/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.