Gương mặt Gin đần ra, hai mắt mở to trừng trừng nhìn Đằng Phong Vũ, môi cô giật giật, chân mày dính chặt vào nhau “ Anh… anh được lắm.”
Đằng Phong Vũ nhìn Gin, mỉm cười đôi mắt nhắm lại, gương mặt gợi đòn, hai tay anh đang vào nhau chóng lên cầm “ Tôi là người tốt nha!!!”
Gin mặt đỏ bừng, con ngươi đầy tia máu, hay bàn tay chóng lên bàn bật người dậy “ ANH…”
Hạ Chi thấy Gin mất bình tĩnh, liền kéo cô ngồi xuống, áp sát miệng vào tai cô nói nhỏ “ bình tĩnh, mọi người đang ở đây…”
Gin lấy một hơi dài thở ra, lấy lại bình tĩnh, cô nhìn Đằng Phong Vũ, mở nụ cười đầy bí ẩn “ Được, anh là người tốt. Tôi không cãi với anh nữa.”
Đằng Phong Vũ “ Ha ha”
Phương Yến Lan và Dương Minh nhìn thấy đứa con gái ngang bướng cứng đầu của mình bị Tiểu Vũ làm cho tức chết, hai người nhìn nhau ngẩn ra rồi bật cười lên thành tiếng. Từ trước đến giờ toàn nó chọc người ta tức cho đến chết, bây giờ thấy nó bị Đằng Phong Vũ thu phục như vậy cảm giác đúng là sảng khoái, sảng khoái lắm nha.
Nhìn thấy ba mẹ mình cười đến sảng khoái như vậy Gin mặt đen xì, không nói lời gì, tỏ ý trách móc. Hạ Chi thấy Gin đang bốc hỏa, cô thở dài một tiếng nói “ Gin, sao không ăn…”
Nghe tiếng “ Gin” mặt Dương Tiểu Lam càng đen hơn, cô quay qua nhìn Hạ Chi ánh mắt đáng sợ, lạnh giọng xuống “ Ai là Gin?”
Hạ Chi giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/who-are-you-anh-la-thang-khon-nao-trong-ki-uc-cua-toi/2405490/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.