Whitney tỉnh dậy từ một giấc ngủ sâu, vẫn còn mơ màng với những giấc mơ chưa kết thúc, nàng cuộn mình lại, chưa sẵn lòng để rời bỏ chúng. Mở mắt, cùng một lúc nàng nhận thức được nơi nàng đang ở và Mary, cô hầu gái tóc đỏ đã giúp đỡ nàng lần trước khi ở đây. “Ông chủ đã quanh quẩn đi lại ở tầng dưới hơn một tiếng đồng hồ rồi, nhìn ngắm cái cầu thang,” âm điệu giọng Ailen của Mary vui vẻ thông báo từ cuối giường. “Ông chủ nói với cô rằng hôm nay là một ngày ấm áp khác thường và ông muốn cô mặc đồ cưỡi ngựa.”
“Người đàn ông đó nghĩ ông ta là vua của nước Anh chắc!” Clarissa gầm gừ, xông vào phòng với cái mũ đội lệch. “Ông ấy quyết rằng muốn cưới cô chủ nhỏ của tôi, và chúng tôi vượt đại dương từ Pháp trở về nhà. Ông ta muốn đi dự một buổi khiêu vũ, và thế là chúng ta chạy bổ đến Luân Đôn. Sáng hôm nay, ông ta muốn cưỡi ngựa, và ông ta đã lôi cổ tôi khỏi giường lúc bình minh và đến đây với chiếc va li còn lại của cô. Bình minh!” bà chanh chua hét lên, giật cái chăn của Whitney, “khi sương mù còn chưa tan trên phố!”
Whitney cười ngất và bò ra khỏi giường. “Ôi Clarissa, tôi yêu cô!” Nàng nhanh chóng tắm rửa và mặc bộ đồ cưỡi ngựa mà Clarissa đã mang theo cùng với rương hòm của nàng lúc sáng. Nóng vội muốn gặp Clayton, để đoan chắc với chính mình rằng chàng không hối tiếc vì đã để nàng chiến thắng tối qua, nàng kéo tóc lại sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/whitney-my-love/2087784/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.