🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Nhậm Lộ Lộ cười hề hề nói: "Tôi nói này, cô phải khống chế cảm xúc của mình lại đi, nếu như bị nghe được thì cả hai chúng ta coi như xong luôn đó."

Thẩm Nguyên Gia và cô ấy cách biệt tuổi tác không lớn lắm, thấy bộ dáng này của Nhậm Lộ Lộ, gật đầu đáp ứng: "Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ thật bình tĩnh."

"Vậy là tốt rồi." Nhậm Lộ Lộ rất hài lòng, tìm bức ảnh khi nãy mình vừa chụp trong điện thoại, sau đó đưa tới trước mặt Thẩm Nguyên Gia, "Đây là do tôi chụp, chính là cái này."

Thẩm Nguyên Gia đưa mắt nhìn.

Weibo của Giang Bạn thật sự không có gì cả, Weibo hiển thị con số vài chục người theo dõi, phía dưới mới nhất là một bài chuyển phát, nội dung là phổ cập khoa học về việc báo nguy sai khu vực.

Đúng là phong cách của anh ta.

Dù sao thì chuyên tâm dốc sức cho sự nghiệp như vậy, Thẩm Nguyên Gia có thể lý giải được tại sao anh ta lại tới tìm mình, đối với việc phá án có trợ giúp như vậy, anh đương nhiên hy vọng mình làm cố vấn.

Nhưng mà cái tên kia......

Thẩm Nguyên Gia ho nhẹ một tiếng: "Tên Weibo của cảnh sát Giang thật là ngắn gọn súc tích."

Nhậm Lộ Lộ che miệng lại nhịn cười, "Tôi mỗi lần xem là mỗi lần cười, trước kia tôi cũng không biết anh ấy như vậy, hình tượng đội trưởng lập tức sụp đổ."

Cảnh sát hình sự Giang Bạn.

Thẩm Nguyên Gia muốn mở đầu Giang Bạn ra xem rốt cuộc anh nghĩ như thế nào, tại sao lại lấy cái tên như vậy, mà còn được chứng thực nữa chứ.

Nhậm Lộ Lộ thuận miệng nói: "Không biết chứng thực từ khi nào."

Thẩm Nguyên Gia đối với chuyện này cũng không có hứng thú gì lắm, không nhận được câu trả lời cũng không để trong lòng, chuyển đề tài nói: "Giang Bạn không biết chuyện này đâu phải không?"

"Đương nhiên là không biết rồi." Nhậm Lộ Lộ chớp chớp mắt, "Tôi cũng không dám nói chuyện tôi biết được Weibo của đội trưởng, ai biết được lỡ như anh ấy tức giận rồi làm ra chuyện gì."

Thẩm Nguyên Gia vô cùng hài lòng với câu trả lời này.

Đang nói chuyện, phía đối diện hành lang xuất hiện một bóng người.

Nhậm Lộ Lộ đưa lưng về phía người đó nên không thấy được, vẫn tiếp tục nói: "Với cái tính tẻ nhạt vô vị này của đội trưởng, tôi đoán chắc anh ấy là cẩu độc thân, cũng không biết......"

Thẩm Nguyên Gia kéo kéo cô ấy, Nhậm Lộ Lộ tự nhiên hiểu, vội vàng im miệng.

Giang Bạn đến gần các cô, nhìn thấy vẻ mặt của hai người, trực giác mách bảo có liên quan tới mình, hỏi: "Hai người đang nói chuyện gì vậy?"

Nhậm Lộ Lộ cười hì hì, kéo sang bức hình bên cạnh rồi đưa tới trước mặt anh: "Em đang nhờ cô Thẩm giới thiệu cho em một ít mỹ phẩm dưỡng da ấy mà."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu một cách nghiêm túc.

Bây giờ cô vừa nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc này của Giang Bạn là lại tưởng tượng tới cái tên Weibo đứng đắn của anh, cả người nhịn không được muốn cười.

Thẩm Nguyên Gia nói: "Cảnh sát Giang, nếu như không còn chuyện gì nữa vậy tôi xin phép đi trước."

Giang Bạn chưa kịp mở miệng thì Lưu Hà Dương mang theo một người đàn ông đi vào.

Thẩm Nguyên Gia đưa mắt nhìn liền phát hiện người đàn ông đang kia nhìn về phía mình, trong mắt còn hàm chứa sự bỉ ổi.

Giang Bạn hơi tiến lên một bước ngăn chặn tầm mắt của hắn ta, trầm giọng nói: "Lưu Hà Dương, trực tiếp mang đến phòng thẩm vấn."

Lưu Hà Dương nghe thấy giọng điệu này, sửng sốt một chút, "A, được."

Vốn dĩ chính là muốn tới phòng thẩm vấn, đội trưởng không nói thì anh cũng sẽ đưa người tới đó.

Thẩm Nguyên Gia nhíu mày, nhỏ giọng hỏi Nhậm Lộ Lộ: "Người này là ai vậy?"

Nhậm Lộ Lộ nói với giọng chán ghét: "Đây là tên đã cưỡng hiếp Tào Yến...... Tào Yến chính là hung thủ của vụ án vứt xác cống thoát nước, hắn ta là kim chủ của người chết."

Thẩm Nguyên Gia bừng tỉnh hiểu ra.

Tuy rằng cô không quá rõ toàn bộ quá trình vụ án nhưng cũng có thể đoán một chút, chắc bởi vì như vậy mới muốn giết người.

Giang Bạn quay mặt qua: "Nhậm Lộ Lộ, phiền cô đưa cô ấy về."

Nhậm Lộ Lộ gật đầu: "Được."

Giang Bạn vừa đi, hai người lại nói một chút chuyện mà các cô gái thường hay nói, dù sao cũng là bạn bè cùng trang lứa cho nên vẫn có đề tài nói chuyện với nhau.

Lưu Hà Dương sau khi đưa người vào thì vội chạy đi uống hớp nước, đúng lúc hai người các cô đi đến chỗ anh ta.

Nhậm Lộ Lộ hỏi: "Hắn ta tên gì vậy?"

"Trần Phi." Lưu Hà Dương "phỉ nhổ" một tiếng: "Lúc tôi tới bắt hắn, vậy mà hắn dám cầm dao muốn dùng chuyện nhiễm HIV uy hiếp chúng tôi, thật là ghê tởm muốn chết."

Toàn bộ công ty, Trần Phi bắt cóc một nhân viên nhỏ rồi dùng việc mình bị nhiễm HIV uy hiếp cảnh sát, may mắn cuối cùng bởi vì không thuần thục nên bị bọn họ bắt được.

Một khi con tin vì chuyện này mà bị nhiễm HIV, vậy thì cảnh sát bọn họ cũng khó mà thoát tội.

"Tôi đã lấy thông tin về Trần Phi đưa qua rồi, đợi lát nữa thẩm vấn, tuy rằng không có camera theo dõi, nhưng hắn ta thừa nhận là được."

Chủ yếu là lúc cưỡng hiếp không có camera theo dõi, tuy rằng bọn họ tin lời của Tào Yến nhưng dù sao cũng chỉ là lời nói của một bên, Phùng Oánh đã chết, không có cách nào đối chứng.

Nếu như Trần Phi từ đầu đến cuối đều phủ nhận thì vụ án cưỡng hiếp này có thể không được xử lý.

Nhưng mà đối với loại người này thì bọn họ có rất nhiều biện pháp, không phải chuyện gì cũng đều dùng cách thức nghiêm hình bức cung, các phương pháp khác cũng có thể.

Lưu Hà Dương lại hì hì cười nhìn về phía Thẩm Nguyên Gia: "Chào cô Thẩm."

Thẩm Nguyên Gia chào hỏi anh ta, sau đó cùng Nhậm Lộ Lộ rời khỏi cục cảnh sát.

Trên đường Nhậm Lộ Lộ và cô nói một ít chuyện râu ria, dù sao chuyện này đến cuối cùng cũng sẽ công khai trên mạng, bởi vì truyền thông vẫn đang quan tâm tới vụ án này.

Còn những vụ nhỏ nhặt thường sẽ không cần phải công khai.

Thẩm Nguyên Gia sau khi nghe xong mới cảm thấy như được mở rộng tầm mắt, Phùng Oánh vậy mà lại là người như thế, nếu cô là Tào Yến, chỉ sợ cũng sẽ hận cô ta tới chết.

Cái vòng tuần hoàn này là như vậy đó, Tào Yến giết người, vẫn phải đền tội.

Trần Phi cũng bị phán tội mới là chuyện tốt nhất.

***

Sau khi được Nhậm Lộ Lộ đưa về tiểu khu, Thẩm Nguyên Gia ghé siêu thị mua một ít đồ mà mình cần dùng, lúc khi trở về nhìn thấy căn phòng bên cạnh kia thì khẽ nhíu mày.

Thành thật mà nói, sau khi biết được bên cạnh mình có loại người như vậy lại còn phát sinh những chuyện như thế, trong lòng rất khó chấp nhận.

Cô thở dài, xách đồ trở về nhà của mình.

Trước tiên Thẩm Nguyên Gia tự nấu một bữa trưa đơn giản cho bản thân, sau khi ăn xong thì lười biếng nằm ở trên sofa lướt Weibo.

Đã lâu rồi cô không đăng bất kỳ tin tức gì cho nên fan cũng im ắng không ít.

Bài đăng mới nhất vẫn là ảnh chụp hậu trường lần trước tham gia show thời trang, còn có ảnh chụp bản thân, nhận được không ít lời khen.

Cô đi đến cửa sổ chụp vài bức ảnh bầu trời sau đó đăng bài lên Weibo, mới chậm rãi lướt xem bình luận mới.

"Tiểu tỷ tỷ đã bao nhiêu ngày không đăng Weibo rồi hả? Hôm nay cuối cùng cũng xuất hiện, tại sao lại không có ảnh tự sướng, mãnh liệt yêu cầu lộ mặt để ta liếm màn hình!"

"Nguyên Gia, lần trước cô trình diễn ở show thời trang kia tôi có chụp được hình đó! Thật sự rất xinh đẹp, hy vọng về sau cô tham gia nhiều show thời trang hơn, thật là quá tuyệt vời!"

"Cho hỏi làm sao để gầy được như cô vậy!"

"Tôi cũng muốn ăn mà không mập, nhưng hễ tôi uống nước lạnh thì sẽ tăng cân, có phải cả đời này cũng không cứu được nữa rồi phải không, cô có thể chia sẻ một chút phương pháp không?"

Bình luận nhiều nhất là về nhan sắc, còn lại là hỏi cô làm thế nào để giữ người, sau đó còn hỏi xin thực đơn ăn uống.

Thẩm Nguyên Gia suy nghĩ một chút, thói quen ăn uống của bản thân xem như khá ổn định.

Cô đơn giản tải một cái app ghi chép về, viết một ít thực đơn ăn uống mà mình tâm đắc, cũng nói một ít điều cần kiêng kị.

Thật ra trước kia cũng từng có người mẫu làm như vậy, chẳng qua là bởi vì tình trạng cơ thể của người mẫu đó, nhiều chỗ trong ghi chép ghi lượng thức ăn vô cùng ít, cho nên không phù hợp với khẩu vị của đại đa số người bình thường, đến cuối cùng thiếu chút nữa phản tác dụng.

Thẩm Nguyên Gia so với người bình thường thì ăn ít hơn một chút cho nên cảm thấy mình sẽ không gặp phải chuyện như vậy, sau khi soạn xong thì nghiêm túc kiểm tra lại một lần.

Tuy rằng hiện giờ Weibo có chức năng chỉnh sửa, nhưng lỡ sai sẽ dễ bị người khác nắm thóp, nên đăng một lần cho chính xác vẫn là tốt nhất.

Lần trước còn có một minh tinh đăng bài về nghê thuật, kết quả có vài lỗi chính tả trong câu, bị anti fan thấy được rồi chụp lại.

Mặc dù Thẩm Nguyên Gia cảm thấy mình sẽ không có anti fan, nhưng một số chuyện trước đó đã nhắc nhở cô, cô cũng không muốn bản thân về sau xuất hiện bất kì một lịch sử đen nào.

Chỉnh sửa xong xuôi cô mới đăng lên Weibo.

Sau khi làm xong hết thảy, Thẩm Nguyên Gia chuẩn bị thoát khỏi Weibo thì lại nghĩ tới Weibo của Giang Bạn lấy được từ chỗ của Nhậm Lộ Lộ.

Có lẽ mình có thể vào xem xem khi nào anh ta qua đời......

Thẩm Nguyên Gia đúng thật là khá tò mò, cô tìm tài khoản Weibo của Giang Bạn, chọn lặng lẽ theo dõi rồi kiên nhẫn chờ đợi nội dung dự đoán xuất hiện.

Bên trái rất nhanh xuất hiện một bức ảnh trắng đen.

Nhưng giây tiếp theo sau khi xem qua, cô liền sợ tới mức thiếu chút nữa ném luôn điện thoại.

"Weibo có vấn đề gì rồi sao?" Thẩm Nguyên Gia theo bản năng nói thầm.

Xung quanh bức ảnh trắng đen là vòng hoa, bên trong có chân dung của hai người, đều là hình ảnh lúc còn trẻ, chính là bộ dáng hiện giờ của Giang Bạn.

Mà người còn lại là người mà mỗi ngày cô đều nhìn thấy.

Mỗi ngày đều soi gương, có thể không biết bản thân trông như thế nào sao?

Thẩm Nguyên Gia sửng sốt cả buổi, tay chân luống cuống thoát khỏi Weibo, trống ngực đập liên hồi, cảm thấy đầu óc của mình dường như không đủ dùng.

Cô bước nhanh vào nhà vệ sinh.

Trong nhà vệ sinh có treo một chiếc gương lớn, từ trong gương phản chiếu lại một khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, ngũ quan xinh đẹp quen thuộc mà quen nhất chính là đôi mắt kia.

Thẩm Nguyên Gia lại quay trở về sofa ngồi.

Cô đăng xuất tài khoản của mình sau đó lại đăng nhập một lần nữa, hít một hơi thật sâu rồi lại một lần nữa tìm tài khoản Weibo của Giang Bạn.

Lại nhấn lặng lẽ theo dõi lần nữa, nội dung như ban nãy hiện lên.

Người trong di ảnh cười với cô, còn Giang Bạn bên cạnh tuy rằng khóe miệng chỉ hơi giương lên, nhưng cũng có thể cảm giác được anh đang cười......

Cả hai đều mỉm cười với cô.

Thẩm Nguyên Gia lựa chọn tiếp nhận hiện thực này, sau đó quyết định nhắm mắt làm ngơ, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, tay cũng thiếu chút nữa run lên.

Phía bên phải là thông tin về ngày mất, cuối cùng cũng không xuất hiện chuyện gì kỳ quái.

Họ và tên: Giang Bạn

Ngày sinh: 18/07/1989

Ngày mất: 25/06/2078

Thẩm Nguyên Gia kiên nhẫn tính toán, thọ 89 tuổi, ở xã hội như hiện nay thì đúng là trường thọ.

Cô còn tưởng rằng Giang Bạn gặp phải chuyện ngoài ý muốn nữa chứ.

Nhưng sau nhìn vào khung di ảnh, lại xem ngày tử vong, trong lòng cảm thấy hết sức phức tạp, vô cùng phức tạp, phức tạp đến nỗi khó mà giải thích được.

Người có cùng khung di ảnh trên Weibo, Thẩm Nguyên Gia chỉ mới thấy qua một lần.

Chính là lúc cô lần đầu tiên sử dụng chức năng dự đoán tương lai này của Weibo, vợ chồng Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm, trên ảnh chính là hai người đó.

Lúc đó cô còn nghĩ là có người photoshop, lúc sau mới biết được đó là sự thật.

Hơn nữa về sau cô cũng có theo dõi nhiều người, trong đó cũng có các cặp vợ chồng, nhưng cơ bản đều không xuất hiện tình huống như vậy.

Cho nên cô mơ hồ có chút suy đoán, chỉ có cặp vợ chồng này tình cảm đặc biệt tốt mới có thể xuất hiện tình huống cùng khung di ảnh.

Mà bây giờ, trên di ảnh lại xuất hiện hình ảnh của chính mình.

Thẩm Nguyên Gia cười lạnh hai tiếng, dù sao bản thân có thể thay đổi tương lai, dự đoán của Weibo có thể thay đổi, mà chuyện này có được hay không còn phụ thuộc vào cô.

Nghĩ như vậy, trong lòng thoải mái không ít.

Thẩm Nguyên Gia cảm thấy hài lòng tiếp tục kéo xuống xem, cô trực tiếp lướt qua phần lịch biểu, chuẩn bị nhìn xem Giang Bạn mất như thế nào.

Tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng cô thật sự rất muốn xem.

Thẩm Nguyên Gia nuốt nước bọt.

Ngón tay vừa kéo xuống, video tử vong dài một phút đồng hồ xuất hiện trong tầm mắt cô, bìa video không giống người thường kia cũng làm cho cô thiếu chút nữa phun ra.

Trên bìa của video, bối cảnh là nghĩa trang.

Thoạt nhìn bộ dáng của Giang Bạn là một ông lão, 89 tuổi, cùng với vẻ đẹp trai hiện tại thật sự khác biệt rất lớn, anh đang ngồi bên cạnh một bia mộ.

Phía trước bia mộ có đặt hoa tươi và một ít trái cây... khoan đã.

Những chuyện này không có liên quan gì với Thẩm Nguyên Gia cô.

Chuyện khiến cô không thể tin được chính là —— tấm ảnh nhỏ dán phía trên bia mộ là ảnh chụp của cô và cái tên được khắc ở trên đó cũng là tên của cô.

Ái thê Thẩm Nguyên Gia chi mộ (*).

(*) Mình để nguyên bản gốc vì thấy dịch ra không hay bằng và mình cũng chưa tìm được từ thích hợp nữa, nếu mọi người có ý kiến gì hay cứ nói nhé.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: "Thẩm Nguyên Gia là ai? Tôi không biết, tôi tên là Thẩm Conan."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.