🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thế rồi kỳ thi giữa học kì cũng đã trôi qua trong sự phấn khởi hân hoan và là một kỳ thi để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng tôi, hờ hờ, tí thì nôn.

Nhưng chắc là trường cũng thấy thương cho đám sinh viên mắt gấu trúc như chúng tôi nên đã cho chúng tôi được tạm rời xa sách vở một thời gian và thay vào đó sẽ là các hoạt động vực dậy tinh thần con người, vâng đó chính là hội thao giữa các khoa.

Đây là khoảng thời gian mà ai ai cũng đều mong đợi, không chỉ vì chúng tôi sẽ được tạm ngưng học trong một tuần mà đây còn là thời gian vô cùng vui vẻ, được làm quen với các bạn khoa khác, thể hiện tinh thần đoàn kết, chung tay chung sức đồng lòng của anh em trong khoa, dẫu có mệt cũng xứng đáng ^^.

Một vài môn hôm nay sẽ thi đấu trận chung kết còn cổ động viên, hoạt náo viên và đội cổ vũ sẽ thực sự cạnh tranh tại trận chung kết bóng đá và lễ bễ mạc vào ngày mai.

Thể thao đúng là liều thuốc diệu kỳ, bị một cái là thi đấu ba bốn ngày rồi nhưng khoa tôi chẳng mang về được cái huy chương hay giải thưởng nào cả, chỉ có đám Kiến trúc, Kỹ thuật, Luật, Hành chính mới thực sự là cạnh tranh hết mình để giành lấy các vị trí.

Chẳng có khoa nào có phong cách như khoa tôi, mấy cái giải thưởng huy chương đám khoa tôi chưa bao giờ quan tâm, chủ yếu tham gia để tấu hài là chính. Hôm trước thi đá bóng với bên Kỹ thuật, mẹ kiếp chẳng biết đứa nào vô tri lại đi xếp cái lịch thi đấu như vậy, Kỹ thuật người ta là nhà vô địch bóng đá tám đời rồi còn Mỹ thuật chúng tôi toàn đám thanh niên tóc dài, chạy đi chạy lại chỉ được nước vướng chân trọng tài, hahaha. Thua 4 - 0 tâm phục khẩu phục luôn. Nhưng mà anh thua trên sân cỏ nhưng anh thắng trong lòng khán giả, đố tìm ở đâu trận đá bóng hề như thế này được đấy.

Quan trọng là thằng cu Din - em cùng mã tôi - nó đăng ký thi đấu gần như tất cả các môn, với tư cách là một đàn anh tốt, tôi cũng phải ôm ước ôm khăn mát ra khu thể thao để cổ vũ cho nó trong tất cả các môn nó tham gia.

Sáng hôm qua nó thi chạy, đầu giờ chiều thi đá bóng, chiều muộn thi bóng rổ. Chỉ có thi chạy là thắng chứ mấy cái còn lại cái nào cũng tạch, hờ hờ, nhưng mà không sao, khoa tôi cũng chẳng quan tâm, chơi vui là được.

Chiều nay, nhóm chúng tôi tụ lại hòa cùng đám đông chen chúc bên mép sân để xem trận thi đấu bóng đá giữa Kỹ thuật và Luật, đường nhiên là chúng tôi phải cổ vũ cho bạn yêu rồi, là thằng Thaen với thằng Beer đó. Hôm nay hai chữ tình bạn chúng nó phải tạm giác lại bên sân để tránh bị ảnh hưởng trong lúc thi đấu. Chúng tôi cũng không biết nên cổ vũ cho nên nào, thằng Beer là bạn mà thằng Thaen cũng là bạn, chính vì vậy quyết định cuối cùng là xem vui vui.

Bầu không khí lúc này vô cùng náo nhiệt, đặc biệt là các cổ động viên của Kỹ thuật và Luật đang hát vang cả sân để cổ vũ cho các cầu thủ đội mình. Tiếng MC, tiếng nhạc từ mấy khu lều dựng quanh đó để hỗ trợ cho hội thao, tôi thằng Q thằng Fang thằng Mick đang ngồi trên khán đài trung tâm đối diện với khán đài tập trung các cổ động viên.

Đám còn lại trong nhóm vì dính việc nên không tới được, thằng Chen làm trọng tài bên sân thi đấu Judo, cựu tuyển thủ đạt huy chương vàng đó; thằng Phum thì giúp khoa chuẩn bị hình ảnh và âm thanh dùng cho ngày mai; thằng Toey chẳng biết đi đâu mất dạng nhưng chắc chắn là nó kéo cả thằng Matt đi cùng. Thật ra thì tôi cũng không rảnh vì còn phải đi tiếp nước tiếp sức cho các vận động viên trong khoa nhưng thằng chó Fang yêu cầu tôi phải đến. Hời ơi, khoa mày đá hay gì mà phải đến cổ vũ hết mình thế, hahaha.

"P'Champ ơi, tiếp theo đấy chúng ta có nên trao nhiệm vụ cho bình luận viên danh dự ngày hôm nay không ạ?" - Tiếng MC vang lên, bạn ấy cũng là một sinh viên trong trường..

"Hay đó P'Wun, và người sẽ nhận nhiệm vụ trở thành bình luận viên danh dự cho trận cầu kinh điển ngày hôm nay là người mà các anh chị em chắc hẳn ai ai cũng đều biết rõ, anh đảm bảo cái tên này được xướng lên chắc chắn sẽ có không ít tiếng hò reo đâu."

"Chắc chắn rồi, P'Champ, và không để mất thời gian của các bạn thêm nữa, xin được chào đón P'Pun Panyapat - phó chủ tịch hội sinh viên của trường ta!!!"

"Hả!!!"

"Vãi"

"Vãi"

"Vãi."

Cả bốn đứa đồng loạt kêu lên rồi nhìn về khu điều hành trận đấu. Thằng Pun người thật đang ngồi đó vừa cười vừa vẫy tay đón nhận tiếng reo hò từ phía khán giả, ôi thôi, coi như trận đấu hôm nay đi tong rồi.

"Aaaaaa, P'Pun, mày ơi là P'Pun, tao nên nhìn ai trước đây, trời ơi mắt tao lác mất" - Tiếng mấy em gái ngồi khu khán đài trung tâm rú lên, hờ, vẫn còn có người thích thằng Pun được cơ à.

"Nó dùng quyền lực để thúc đẩy bản thân đúng không mày?" - Như thường lệ, thằng Mick vẫn có suy nghĩ khác chúng tôi.

"Xin chào, chào anh chị em sinh viên trường ta, ban đầu tôi định phi trực thăng tới cơ mà sân bé quá không hạ cánh được nên đành phải đi xe đạp, hahaha." - Tiếng cười ồ lên từ khắp các khu vực khán đài: "Xin một tràng âm thanh để cổ vũ cho đội Kỹ thuật nào, wow, sang bên Luật nhé, nghe nói là Khoa học chính trị bị loại rồi, hahaha, vâng hôm nay tôi không đến đây một mình..."

Thằng Pun tiếp tục bằng cách giới thiệu một người bạn sẽ đồng hành cùng nó làm bình luận viên cho trận đấu hôm nay, tiếng nhạc vang lên đồng thời cầu thủ hai đội ra sân để trình diện trước khác giả. Chỉ cần có thế, những tiếng thét chói tai không biết từ khu vực nào liên tiếp cất lên, đám tôi phải lấy hai tay bịt tai lại, mấy đứa ngồi phía trên bọn tôi hét không biết trời đất gì.

Thằng Q, mày dắt tao vào nhầm khu rồi, tôi nghĩ mấy cô gái này không đến để xem bóng đâu, chúng nó đến xem cầu thủ đá bóng thì đúng hơn, haha.

Cái Green bỏ gậy cổ vũ xuống và chỉ: "Số 10 của Green, số 6 cũng của Green." - Đây là thời gian cho các "nàng" chọn hàng: "Nên cổ vũ cho ai đây, Beer thì đẹp trai mà Thaen thì ngầu, thôi thì bé Green xin phép cổ vũ cho cả haiiiii."

"Ơ, thế mày vứt thằng Q đi đâu rồi Green?"

"Cái thằng chết dẫm đó tao cất lên kệ rồi, bao giờ thiếu thì lôi ra dùng." - Chúng tôi nghe xong thì cười khùng khục.

"Mày còn định ám tao à, tao có bùa đấy nhé, ấy này này Green, đừng có ngồi sát sân quá kẻo cầu thủ tưởng Gorilla chạy lại đạp cho mấy nhát đấy, ngồi lên đây." - Hahaha, thằng Q lấy chân đá vào mông cái Green và được nhận lại nguyên một cái bàn tay vào người.

"Con chó này, cắn gà cắn vịt chưa đủ hay sao mà còn cắn cả dân làng như tao hả."

Sau khi xả một trận cho sướng mồm, Green quay về chỗ bên trên đám tôi ngồi, tiếp tục công cuộc hú hét. Lúc này cả hai đội đang cử đội trưởng ra để tung đồng xu xem bên nào đá bên nào và bên nào có bóng trước. Thằng Beer và thằng Thaen đang đứng ngầu lòi trước mặt trọng tài, xong xuôi hai đứa quay ra vỗ đầu ôm cổ nhau nói cái gì không biết, chỉ biết hình ảnh này lại càng tiếp thêm động lực hét cho đám cái Green.

"Aaaaaaaaaaa, trai đẹp ôm nhau, vui quá vui quá, muốn lao vào ngấu nghiến ghê, hahaha."

"Này, mày bị ma nhập hay gì, có mỗi thằng Thaen với thằng Beer làm gì mà phải hét toáng cả lên, tao đau hết cả tai rồi đây này." - Thằng Q quay xuống chửi đám cái Green xong bị chúng nó hét cả vào mặt, hahaha.

"Aaaaaaa, P'Beer cố lên, P'Beer dễ thương quá, cả lúc đá cũng dễ thương, P'Beer bình tĩnh, đáng yêu nhé." - Cả đám quay lại nhìn đám con gái ngồi bên trên cả đám cái Green cũng đang ra sức hú hét không kém.

Mỗi khi nghe thấy ai đó rú hét tên bạn mình là tôi lại không nhịn cười được, nói thế nào nhỉ, các bạn ấy chỉ nhìn thấy vẻ bề ngoài, thấy bạn tôi đẹp trai ngầu lòi nên thích. Tôi rất muốn các bạn ấy thấy được nhân cách thật của chúng nó, để xem sau khi biết được rồi mấy đứa còn hú hét được như thế kia không.

"P'Thaen đẹp trai quá mày ơi, mỗi tội là có người yêu rồi, tao nghe bảo người yêu anh ấy giữ của ghê lắm lắm."

"Ôi dào, đẹp trai nhà giàu thế kia ai mà không giữ thì đúng là điên, phải tao tao bám theo mỗi ngày luôn." - Tiếng nói chuyện rôm rả của nhóm con gái ngồi cách chúng tôi không xa, thằng Fang đánh mắt qua nhìn rồi hừ nhẹ một cái trong cổ họng, hờ hờ, bình tĩnh nào bạn ơi.

"Ơ mà P'Thaen với P'Beer là bạn nhau đúng không, mấy anh trong nhóm này anh nào cũng đẹp trai ha, đặc biệt là P'Phum ấy."

"Đúng đúng, P'Phum đẹp giai như người giời ấy, ờ quên kể cho mày nghe, hôm qua tao với Pin gặp anh ấy đấy."

"Thật á, lúc nào thế?"

"Lúc chiều ở thư viện trung tâm ý, anh đến đến học bài với bạn, biết gì không, lúc tao ra khu gần đó tìm sách anh ấy quay ra cười với tao, tao kiểu...tí thì xỉu, như kiểu thiên thần ấy, đẹp trai hơn cả người nổi tiếng nữa, mặt mũi sáng sủa, cao ơi là cao, ngầu..."

"Thật á, trời ơi tiếc quá đi mất, nếu P'Phum mà ra sân hôm nay là tao đứng giữa khung thành hét cho xem." - Lần này người đánh mắt sang đám đó là tôi, thực ra thì cái tai tôi đã bắt đầu hướng sang bên đó từ lúc nghe thấy từ "P'Phum" rồi, đám thằng Mick thằng Q cứ cười khùng khục. Hờ hờ, anh nghĩ là kể cả mấy đứa có đứng giữa khung thành mà hét thì cũng chỉ có thể hét thế thôi bởi vì Phum ấy à... là của anh.

Mười phút đầu của trận đấu, bóng vẫn lăn qua lăn lại ở giữa sân nhưng Kỹ thuật nắm quyền kiểm soát bóng nhiều hơn, đến tầm hơn 20 phút của hiệp một Kỹ thuật dâng lên đồng thời tông giọng của thằng Pun cũng kéo cao lên đến mức chới với, người xem vừa hồi hộp với trận bóng vừa buồn cười với bình luận viên.

"Có bạn nữ gửi lời nhắn tới số 9 bên Luật: P'Beer cố lên." - Thằng Beer quay ra khu cổ động viên khoa nó kèm nụ cười tươi cùng cái vẫy tay khiến bên đó càng hú hét kinh hơn.

"Trời, ra vẻ quá."

Lúc bóng ra ngoài thằng Thaen chạy lại nhặt nên thấy đám tôi đang ngồi ở đó, nó mỉm cười với Kaofang, mấy bạn nữ ngồi gần đó lại tưởng thằng Thaen cười với mình, các bạn đâu biết là...

"Cổ vũ nhiệt tình thế này, Kỹ thuật thắng chắc rồi." - Thằng Q mở bát trêu bạn.

"Tao cũng nghĩ thế, khoa tao đỉnh hơn khoa thằng Beer rõ luôn, chưa kể còn cựu cầu thủ bóng đá của trường nữa chứ." - Thằng Mick tiếp lời.

"Nhỉ, ghen tị với người yêu thằng Thaen ghê ấy." - Tôi cũng tát nước theo mưa. Thằng Fang vẫn ngồi rất yên tĩnh, nhìn sân bóng rồi bắt đầu quay sang đánh cho mỗi đứa tôi mấy phát vào đầu, uiii, mạnh tay khiếp.

"Trêu tao thì được cái gì?"

"Được ăn đòn." - Thằng Mick, vậy mà mày còn trả lời nó.

"Bóng trên sân chỉ có một, tranh qua tranh lại." - Thằng Pun lại bắt đầu bùng bổ khả năng văn chương rồi đấy.

"Đúng vậy, hai mươi con người trên sân đang túm tụm lại tranh nhau một quả bóng, các anh không thấy thương em ư?" - Rồi đó, thằng Pun lại thả hồn theo thế giới tưởng tưởng của nó rồi đó, lần này nó tự tưởng tượng mình là trái bóng trên sân, hahaha.

"Lúc thì đá, lúc thì đạp, các anh không thương em à, em vừa đau vừa xót, chắc chỉ có thủ môn là thương em... chấp nhận em và ôm em trong vòng tay, nhưng mà...cuối cùng thì anh ấy cũng đá em bay xa hơn cả bạn anh đá nữa, hahaha."

"Pachara, Pachara truyền bóng cho Chayodom, ôi, cú đá xa từ khoảng cách 18 thước và lệch khung thành với khoảng cách chỉ 2 3 cu-bít, đáng tiếc, đáng tiếc quá." - Hahahaha, 2 3 cu-bít là cách bao nhiêu hở Pun, tôi cảm giác như bình luận của nó chẳng liên quan gì đến trận đấu trên sân cả.

"Xin phép nhìn lại cú dứt điểm vừa rồi với ạ." - Làm gì có máy quay ghi lại đâu, thằng Pun tự tưởng tượng ra đó. Thấy bạn tôi thần thánh không?

Ai muốn trò chuyện muốn hẹn hò với thằng Pun phải biết lựa thời điểm thích hợp nhé, lúc nào thì nên suy tư, lúc nào thì chỉ nên phiên phiến thôi. Đôi lúc bạn sẽ phải vận dụng thật nhiều trí tưởng tượng, vì bạn tôi rất thích tự suy diễn, thích tự vẽ nên câu chuyện rồi tin rằng điều đó là thật.

Có một lần hồi năm nhất là tôi không bao giờ quên được, thằng Pun nghĩ là nó bị bệnh tim và cả ngày hôm ấy nó cứ suy nghĩ mãi về chuyện đó. Lúc chiều tối cả đám đi uống rượu thì nó tâm sự là nó sắp chết rồi, nó đang bị bệnh về tim giai đoạn cuối. Lúc đầu không ai trong chúng tôi tin nhưng nó cứ nói đi nói lại xong còn bật khóc huhu làm chúng tôi giật mình, ba chân bốn cẳng kéo nó vào bệnh viện kiểm tra. Kiểm tra xong xuôi còn bị bác sĩ mắng cho là: "Nếu rảnh rỗi quá thì đưa bạn đến bệnh viện tâm thần nhé." Truy hỏi một hồi thì ra là nó tự suy diễn, thằng Thaen với thằng Q hôm ấy suýt cho nó một bữa buffet chân no nê.

"Bạn tôi, Kawinphop sẽ là người thực hiện cú đá phạt góc, hôm nay chỉ đi bộ thôi bạn tôi cũng khiến con gái hú hét." - Thằng Thaen đang chuẩn bị tư thế đá bóng cũng phải dừng lại vì bận cười thằng Pun.

"Và vâng, trận đấu ngày hôm nay của chúng ta sẽ không thể diễn ra nếu thiếu đi nhà tài trợ tốt bụng, xin được gửi lời cảm ơn tới bánh Pocky, xe đạp điện Yamaha Fino, thức ăn chó mèo Me-O." - Rốt cuộc là đang quảng cáo cho Fino hay Me-O thế: "Bimbim Hanami, Băng vệ sinh Laurier và ắc quy 3K."

Hiệp 1 kết thúc với tỉ số 1 - 1. Sang hiệp hai, Kỹ thuật phấn chấn hơn hẳn với pha ghi bàn của thằng Thaen, sau thời gian nghỉ ngơi vì chấn thương, nó đã quay lại thể hiện kỹ năng của cựu cầu thủ đội tuyển trường bằng bàn thắng đẹp mắt nâng tỉ số lên thành 3 - 1 và giành chiến thắng cho Kỹ thuật. Tất cả bạn bè trong khoa đều chạy vào sân ôm ghì lấy nó ngay khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên.

"Trời đất ơi, cú dứt điểm quá đẹp mắt, Kawinphop số 21 khoa Kỹ thuật mỹ tính đúng là vua phá lưới đỉnh cao."

"Đỉnh cao như nào hả bạn Pun?"

"Đỉnh cao là không còn có gì có thể vượt qua được hơn nữa đó bạn Bes, hahaha." - Thôi chúng mày cứ tiếp tục ôm mic tấu hài đi.

Thằng Thaen chạy khỏi đám bạn lao đến ôm nó, nó chạy về chỗ chúng tôi đang ngồi rồi cởi áo bóng đá để khoe dòng chữ được in lên chiếc áo phông trắng bên trong.

"Bàn thắng này là dành cho vợ."

Thằng Pun trông thấy vào đọc luôn lên loa, tiếng hò reo lúc này khiến cho sân bóng suýt thì nổ tung. Điều này chứng tỏ thằng Thaen tự tin chắc chắn là mình có thể ghi bàn, ừ thì cũng đúng, nó là tiền đạo cơ mà.

"Aaaaaaaaaaaaaa, tao ngất mất thôi, P'Thaennnnnnn." - Mấy em gái trên khán đài phát điên lên rồi, la hét đến lạc cả giọng.

"Ghen tị quá, ai thế mày?" - Mấy bạn bắt đầu chuyển hướng tìm kiếm xem người ấy là ai.

Thằng Thaen cười toe, tạo dáng sút bóng về phía thằng Fang - người nó lúc này đang đỏ như con tôm luôn.

"Thằng hâm này."

***

Hôm nay là lễ bế mạc hội thao cùng với màn diễu hành và trận chung kết môn bóng đá, nhưng chung kết bóng rổ mới là nơi được nhận nhiều sự quan tâm hơn cả.

Trận chung kết giữa Kỹ thuật và Kiến trúc.

Hờ hờ, như các bạn đã biết, Kỹ thuật và Kiến trúc luôn vẫn luôn không vừa mắt nhau, tôi cũng không rõ hai khoa này có hiềm khích sâu xa gì mà khiến đôi bên đến tranh đấu nhau hết năm này qua năm khác. Theo nguồn tin truyền miệng từ người đầu ấp tay gối với tôi thì đó là bởi vì "danh dự", à ha, có thể không ăn được nhưng phải ngầu.

Không ngạc nhiên khi hôm nay người kéo đến xem chật ních nhà thi đấu. Hôm qua xem đi bóng đá đã thấy đông mà hôm nay đi xem bóng rổ cảm thấy hôm qua chưa xi nhê gì, suýt không có cả chỗ đứng luôn. Cơ mà tôi quyền cao chức trọng nên có người đặt chỗ chỗ rồi, hihi. Dẫu đã có chỗ ngồi nhưng sáng nay tôi vẫn phải lặn lội đến trường từ sớm.

Không đến sớm sao được, hôm nay Phum thi đấu mà. Ban sáng tôi với nó mỗi đứa đi một xe, Phum đi sớm hơn vì còn phải giúp khoa chuẩn bị dụng cụ, đồ đạc âm thanh ánh sáng các thứ. Trước khi ra khỏi phòng nó không quên nhắc đi nhắc lại là tôi phải đến sớm để cổ vũ cho nó.

Hôm nay nguyên đám đều đi cổ vũ cho Phum, chỗ thằng Phum đặt trước ngồi ngay sau các vận động viên, siêu VIP luôn, điều này cũng đồng nghĩa với việc tôi không thể nhìn đi đâu khác. Rốt cuộc là cho tao đến để xem mày thi đấu hay cho tao đến ngồi để mày ngắm thế?

Đáng thương cho thằng Fang, một bên là em trai, một bên là khoa mình, nó chỉ biết khoanh tay ngồi im. Cơ mà điều đánh thương hơn cả là không biết hôm qua thằng Thaen làm mấy hiệp ăn mừng ghi bàn mà hôm nay Fang nó mặc nguyên một cái áo cao cổ dài tay nhưng tất nhiên đôi mắt cú vọ của tôi vẫn trông thấy được thấp thoáng nốt đỏ trên cổ nó.

"Này, Kỹ thuật chọn cầu thủ vì ngoại hình thay kỹ năng đúng không?" Thằng Chen hét lên trêu đám thằng Phum đang đứng khởi động gần đó. Nó nói cũng không quá đâu vì đội thằng Phum và cả mấy bạn mà tôi không biết mặt nhìn cứ như câu lạc bộ của người nổi tiếng ấy. Chẳng cần nói chắc hẳn các bạn cũng biết lý do vì sao hôm nay con gái thật và con gái giả kéo đến sân đông như vậy, bởi vì ngoài đội của Kỹ thuật thì đội bên Kiến trúc có thằng Kleun dẫn đầu, người tám lạng kẻ 800 gram.

"Làm sao mà mày lắm chuyện thế, thi xong bơi rồi à?" - Phum vừa nói vừa ném chiếc chăn lau lên đầu thằng Chen.

"Tao không muốn nổi quá nên để mấy đứa em thể hiện rồi."

"Hahaha, có mà già quá bơi không nổi nữa ấy chứ." - Thằng Q dí đầu thằng Chen, hahaha, đáng đời, chắc lấy sức đi làm việc khác rồi nên mới không còn sức để thi đấu chứ gì, nha sĩ ơi là nha sĩ.

"Peem, đưa tao cái găng tay." - Phum đứng trước mặt tôi. Tôi, thằng Q, thằng Chen, thằng Beer ngồi hàng đầu còn thằng Thaen, thằng Fang, thằng Pun, thằng Mick ngồi trên một hàng. Bên cạnh là đám Green, Gigi, Kathy với mấy đứa con gái? trong nhóm nó.

Tôi cứ nghĩ là mình đến sớm lắm rồi nhưng nhìn đám Gigi thì có vẻ nó đã ngồi chầu chực ở đây từ lúc nhà thi đấu còn chưa mở cửa cơ. Trông cái đôi mắt lờ đờ nhìn Phum của nó là biết, hahahahaha.

"À ờ, đây đây." - Tôi lục trong cái túi đeo vai của mình để tìm cho Phum đôi găng tay màu đen mềm mềm. Ban sáng nó đi vội nên quên đem theo, thế là gọi về cho tôi nhờ tôi cầm đi cho. Nó đeo găng tay vào cái trông ngầu hơn hẳn vì màu sắc tương phản với bồ đồng phục. Hôm nay Kỹ thuật sẽ mặc áo màu trắng còn Kiến trúc sẽ mặc áo màu đen.

"Ăn sáng chưa?"

"Ăn dồiiiii, mày lo cho cái thân mày đi, thua là tao cho đi bộ về đấy."

"Thế nếu thắng thì sao?"

"Thì được cúp chứ sao."

"Không muốn cúp đâu, muốn Peem cơ." - Chấm hết. Tôi chẳng biết nói gì nữa. Nó cười khoái chí khí nhìn thấy biểu cảm cạn lời của tôi. Mày say bóng rổ à Phum. Phum vừa chỉnh lại băng tay vừa lấy chân khua khua chân tôi, tôi bơ. Đám bạn tôi thấy Phum thả thính mướt rượt như thế thì quay sang vui vẻ hóng hớt.

Tiếng còi vang lên báo hiệu cho cầu thủ hai bên tập trung ra sân.

"Sắp đấu rồi, cho xin ít động viên đi."

"Xin xỏ gì, phải mua bán cả đấy, cơ mà anh dùng ở đây hay mang về nhà ạ, hahaha."

"Xin phép được đem người này về nhà."

Woohoooo, tiếng đám quỷ tha ma bắt kia rú lên làm nền cho câu chuyện của Phum.

"Bố mày đi tu à thằng quần, hú cái đ** gì, hả!"

"Ầy ầy, ngại quá nên thả chó trong mồm ra à mày, thằng Phum đã xin thế rồi thì mày cho nó đi, để bọn tao bịt mắt lại." - Thằng Q nói rồi giả vờ nhắm mắt đoạn nó mở he hé ra ngó tôi. Mẹ nhà mày, tao cũng biết ngượng đấy nhé.

"Đáng yêu quá Lùn ạ." - Lại được cả thằng này, đừng tạo chủ đề cho chúng nó trêu nữa.

"Giai đẹp ơi là giai đẹp, xin bạn hãy chú ý từ ngữ sử dụng với tôi nhé, đi đi bạn mày đang chờ kìa, với...cố lên nhé."

"Vâng ^^." - Phum xoa má tôi rồi đi ra sân tập trung cùng đội. Nguyên một đám trai đẹp đứng khoác vai nhau hét lớn "Kỹ thuật cố lên!!!" để nâng cao tinh thần trước trận đấu. Tiếng hô của chúng nó còn kéo theo tiếng thét cỡ 18 triệu đề xi ben từ phía khán đài.

"P'Phum cố lên nhé ~~~"

"Trời ơi đẹp trai quá, sao lại ngầu đến thế hả bé Phum."

"Aaaaaaaaaaaaaaa, Kleun ơiiiiiiii." - Xen lẫn có cả âm thanh cổ vũ cho Kiến trúc.

Khi cả hai đội tập trung ra sân sẽ có hoạt động bắt tay nhau, thằng Kleun quay lại thấy tôi thì cười toe đồng thời vẫy vẫy tay. Tôi cũng cười rồi làm khẩu hình miệng "Fighting", Phum để ý liếc chút chút thôi chứ cũng không nói gì. Người yêu tôi tiến bộ quá đi.

Sau hôm nói chuyện ở nhà tôi, Phum có vẻ cũng đã chịu chấp nhận Kleun, chắc nó ý thức được người tôi thật sự yêu là ai rồi. Thằng Kleun vẫn gọi điện nói chuyện với tôi thường xuyên, thi thoảng thì đổi qua chat chit trên Face, Phum không cấm cản gì cả. Thấy không, nếu ta thực lòng hiểu nhau thì cuộc đời này hạnh phúc biết bao ^^.

Cơ mà sự thật Phum bảo là: "Tao sẽ mượn tay nó để xử những đứa khác có ý với mày." - đểu thực sự luôn đấy.

"Này Q, mày đoán bạn mình hôm nay sẽ cổ vũ cho ai?" - Thằng Chen nhướn mày, nháy mắt với thằng Q, hai đứng nó đang nói truyện trên đầu tôi đây ạ.

"Ôi dào, câu đấy nà mày cũng hỏi được à Chen, kết quả mày cũng thấy rồi đó thôi, nhưng mà tao chỉ sợ đang đấu bóng rổ lại chuyển sang đấu quyền anh giữa sân lắm."

"Hahaha." - Tiếng cười phát ra từ một anh bạn đẹp trai đang khoanh tay ngồi bên trên. Chắc nó trả thù cho vụ tôi trêu nó ngày hôm qua đây mà.

Hình ảnh thằng Phum và thằng Kleun đứng đối mặt chờ giành bóng có thể khiến người xem trong nhà thi đấu hú hét còn tôi thì chỉ ngồi yên lặng với nỗi tủi hờn. Tại sao hai đứa nó lại cao như thế??? Sao tôi lại xui xẻo thế này? Tại sao??? So về chiều cao thì hai đứa nó xêm xêm nhau nhưng người thằng Kleun dày hơn một chút.

Dù hai đứa đứng cạnh nhau thì Kleun vẫn không nằm trong tầm nhìn của tôi. Không phải mắt tôi lác mà là tim tôi lệch nên chỉ nhìn thấy một mình Phum thôi >_<

Ngay khi trọng tài vừa tung bóng lên, cả thằng Phum và thằng Kleun đều đồng thời bật người tranh bóng. Thằng Kleun nhanh hơn một chút, bên Kiến trúc đã có bóng.

Tiếng giày ma sát với sàn kêu cót két, cầu thủ hai đội lao vào nhau để giành bóng, Kỹ thuật ghi được điểm trước, Phum tránh được số 6 bên Kiến trúc rồi thực hiện một cú ném bóng vô cùng đẹp mắt, cú ba điểm đó nha.

Sau phát bóng trúng rổ đó là hàng loạt tiếng hét, Phum nhìn vào camera của mấy em gái cười rồi quay sang nháy mắt với tôi. Mấy em gái bên đó té xỉu ầm ầm, hờ hờ, mày cũng to gan quá nha.

"Green ơi, tao không chịu nổi nữa, mày đem tao đến chỗ Phum dâng hiến đi."

"Dời, đũy bạn của tôi ơi, cỡ mày có thắp hương cầu khấn Phum cũng không để mắt đến đâu vì người ấy đang ở đây này." - Cái Green nói rồi quay sang chớp chớp mắt nhìn tôi, cái Kathy thì lười tôi cháy cả mắt.

"Gigi, sao mày lại để chồng có quan hệ ngoài luồng với Phum thế?" - Kathy quay lại nhỏ to với Gigi, Gigi cũng nhân cơ hội đó mà lủi tới ôm tay tôi.

"Mày đừng có đặt điều về chồng tao, đũy Kathy, Peem chỉ hơi không tỉnh táo nên mới muốn tìm chồng như chúng mình thôi."

"Úiiiiii" - Bạn tôi cũng thật tốt bụng, tát nước theo cái Gigi luôn.

"Con Gi, tao vả cho văng giới tính bây giờ." - Từ thở cha sinh mẹ đẻ đến giờ tôi chưa từng bạo hành mấy đứa hai giới tính.

"Chết chết, độc mồm độc miệng thế, Beer ơi, cứu Gi với." - Cái Gi đổi mục tiêu, quay sang cạ vai thằng Beer. Beer thiếu gia bật cười, không thể ngồi yên nổi với nó, hahaha.

"Đám chúng mày đi theo bọn tao đấy à con Xanh (Green)?"

"Mày lại vớ vẩn, ai bảo bọn tao đi theo chúng mày, bọn tao đi theo Beer đấy chứ, Beer ơi, hôm qua bọn tớ đến cả sân bóng để cỗ vũ (cheer) cho Beer đấy." - Cái Green ưỡn ẹo ngả vào người thằng Beer.

"Ờ ờ, cảm ơn nhé." - Thằng Beer hé miệng cười hehe rồi gật đầu cảm ơn đám Green với Gigi. Sao thế mày, gặp gái xinh cái là miệng phong ấn không nói lên lời à, hahaha.

"Đi tiếp bia (cheer beer)? Quán nào thế để tao còn biết đường né nào?" - Thằng Q lâm trận nữa rồi đó.

"Thằng đầnnnnnn, mặt thì đẹp mà thần kinh chập mạch quá chồng ơi, ý tao là đi cổ vũ cho bạn Beer chứ không phải đi làm gái tiếp bia."

"À thế à, mà tao quên mất, ai lại thuê một con hà mã dưới đáy biển như mày đi tiếp bia chứ, không may lại vặn cổ khách thì toi."

"Gi, mày giữ nó lại cho tao, hôm nay mà tao không biến nó làm chồng thì tao không còn là Green Pratunam nữa." - Hahaha, đã đến mức phải động tay động chân rồi cơ. Mọi người xung quanh ai ai cũng ôm bụng cười, tình cảnh vô cùng đối lập với sự căng thẳng trên sân bóng.

"Nhìn em tao không chớp mắt luôn." - Thằng Fang ngồi hàng trên lấy tay dí đầu tôi.

"Ờ, cũng giống mày nhìn bạn tao hôm qua mà." - Im đi bạn ạ.

Giờ tôi mới để ý là Phum Kleun chơi vị trí giống nhau, cả hai đứa đều là Hậu vệ ghi điểm. Hờ hờ, và giờ chúng nó đang chạy trối chết trước mặt bọn tôi. Đương nhiên trong trận này chúng nó sẽ giáp mặt với nhau thường xuyên để còn chiến đấu.

Mà dù có chiến đấu cỡ nào thì đây vẫn là một trò chơi nên không thể giang hồ được, phải cạnh tranh tử tế. Tôi không cổ vũ cho cả Kỹ thuật và Kiến trúc nhưng tôi cổ vũ cho Phum và Kleun. Tới lượt ai cầm được bóng thì tôi sẽ cổ vũ cho người đó, hahaha.

Cơ mà có trùng hợp quá không khi cả hai đứa đều khoác áo số 10, trùng hợp hơn nữa là sinh nhật của tôi cũng vào ngày 10. Hờ hờ, hy vọng tất cả chỉ là sự trùng hợp mà thôi.

Bầu không khí trong nhà thi đấu ngày một trở nên nóng hơn. Người xem cổ vũ cho cả hai phía bằng những tiếng trống, tiếng hét, tiếng hò reo không ngừng nghỉ. Cũng phải công nhận đây là một trận đấu căng thẳng, bám rượt tỉ số sát sao và tốc độ chơi rất nhanh.

Kiến trúc phản công tốt hơn còn Kỹ thuật lại thiên về tấn công nhanh và mạnh. Nói đơn giản là nếu đã vào đến phần sân của Kiến trúc thì đảm bảo Kỹ thuật chắc chắc sẽ ghi được điểm.

"Aaaaaaaaaaaaaa." - Sau khi thằng Phum và thằng Kleun giành bóng qua lại một lúc lâu, thằng Kleun giành được bóng và ném một cú xuất thần trúng rổ đối phương. Cứ sau mỗi cú ném trúng như vậy lại kéo theo cơn mưa tiếng hò reo. Đôi khi còn quá đến mức độ mà chỉ cần nó chạm vào bóng thôi mọi người đã hét rồi.

"Mẹ, tim tao đập nhanh vãi, sao phải căng thẳng thế nhỉ, nhưng mà ngầu, hồi còn trẻ tao cũng hot như thế này này." - Thằng Pun cất giọng.

"Thế tức là giờ mày già rồi à?" - Thằng Thaen hỏi.

"Giờ tao trưởng thành, nhờ Mick nhờ."

"Tao không biết, tao đẹp trai." - Kệ đám bên trên tiếp tục nói chuyện điên điên rồ rồ với nhau đi.

"P'Qqqqqqqqqqqqqqqqqqqq." - Tới rồi đó, kẻ hủy diệt tới rồi đó. Nó có biết nói từ nào khác ngoài P'Q không thế?

"P'Q P'Q, Toey được huy chương vàng nhé." - Thằng Toey vừa cười vừa giơ huy chương vừa chạy như bay tới chỗ đám tôi. Thằng cu Matt thì vừa chạy vừa thở đằng sau nó.

"Mày thi đấu môn gì đấy Toey?" - Chúng tôi tạm rời mắt khỏi sân bóng quay qua hỏi thằng em.

"Cầu mây*"

* Nguyên tác là từ ตะกร้อ, nó có hai nghĩa một là cầu mây, hai là rọ mõm.

"Hả??? Cầu mây???"

"Vâng, cầu mây, nè nè bọn em thắng khoa Luật đó nha."

"..."

Một sự im lặng bao trùm.

"Đcm, vợ tao đá cầu mây, hahahahaha, đá xong họ không đưa lại cho mày đeo để bảo vệ mồm à Toey, hahaha." - Và thế là bạn tôi nhận được cú đánh từ người yêu, rồi hai chúng nó cứ tiếp tục đánh qua đánh lại như thế.

Tôi quay lại tiếp tục theo dõi trận đấu. Trời ơi, tôi không thở được. Thằng Kleun giành được bóng người xem cũng hét mà thằng Phum ném bóng còn chưa kịp vào rổ mọi người cũng đã hét lên, tôi không có thời gian để thở luôn. Vị trí này khiến ai đứa nó phải đối đầu nhau nhiều. Sau hiệp đấu đầu tiên tôi cảm giác như mình sắp lên cơn đau tim tới nơi, tỉ số vô cùng sát sao, hiện tại thì Kỹ thuật đang bị dẫn trước.

Lúc rời sân Phum có vẻ nóng quá nên quên mất, nó cởi phăng cái áo đồng phục làm chị em khắp nơi hú hét ầm lên.

"Aaaaaaaaaaaaaa, truyền máu gấp, bé Phum trắng quá." - Tiếng những cô gái đích thực và không đích thực lắm vang lên từ đằng xa, Phum nghe thấy vậy thì cười cười rồi nhanh chóng mặc lại áo, haha. Nếu mày không mặc áo vào thì chính tao sẽ ôm chăn ra túm mày về.

"Mệt không?"

"Mệt, hôn cổ vũ tao cái đi." - Nó mệt đến mức thở hổn hển vậy mà vẫn còn tâm trí ghẹo tôi. Đám thằng Q nghe thấy thì ồ lên. Nói, chúng mày nhận được tiền cho mỗi tiếng ồ đúng không?

"Đấy dám thì đây làm." - Tôi cười cười chu mỏ về phía nó, Phum cười hừ hừ trong cổ họng rồi ngồi xuống đất tập chân. Nó dùng chân tôi để làm đệm cho lưng nó, eoo, mồ hôi mồ kê ướt hết sang tôi rồi.

"Lùn, lau mặt cho tao đi." - Nó ngẩng đầu lên nhìn vào mắt tôi.

"Muốn nổi tiếng à?" - Tôi ấn nhẹ đầu Phum rồi đặt lên đó một chiếc khăn mát và mở nước cho nó. Nếu ít người thì tôi cũng lau rồi đấy nhưng mà... hờ hờ, không dám đâu. Chưa kể thằng Phum lại còn là tâm điểm của sự chú ý nữa chứ.

Trận đấu lại tiếp tục. Càng về mấy hiệp cuối tôi lại càng có cảm giác như mình đang xem NBA giữa Boston Celtics với Los Angeles Lakers. Thế rồi thời gian cho trận đấu cũng đã kết thúc bằng hiệp thứ 4 với phần thắng thuộc về khoa Kỹ thuật, một chiến thắng sát sao với tỉ số 103 - 97.

Trước khi ra khỏi sân thằng Kleun tới tìm Phum và đưa tay ra trước mặt. Cả sân lúc đó im bặt, tôi cũng hồi hộp không kém. Phum nhìn tay Kleun rồi quay lại nhìn tôi, sau vài giây đắn đo nó đã đưa tay ra bắt. Chỉ đợi có thế, cả sân lại bùng nổ trong tiếng reo hò, tiếng trống rộn vang cùng tiếng nhạc.

Thắng hay thua không quan trọng, bởi đó là chuyện bình thường trong một cuộc tỉ thí. Điều quan trọng hơn cả là tinh thần thể thao, đó mới là thứ các vận động viên nên có và hai đứa nó đã cho cả nhà thi đấu thấy được điều ấy.

Cả Phum và Kleun đều giành được chiến thắng thực sự trong lòng người xem.

"Phù."

"Sao thế, sao mà phải thở dài, mày giỏi đấy, làm người yêu và bồ nhí hòa thuận được mới tài."

Đm Q, thằng chó nàyyyyyyyyyyyyy

***

Sau hội thao này, trường sẽ chọn ra những vận động viên xuất sắc từ các khoa tập hợp lại thành đội để đại diện cho trường tham gia thi đấu với các trường khác.

Cơ mà đó không phải là điều tôi bận tâm, vấn đề là thằng Phum sẽ đảm nhận vai trò đội trưởng đội bóng rổ của trường và quan trọng hơn nữa là thằng Kleun cũng có mặt trong đội tuyển. Điều đó có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt của tôi nếu như không phải đến sân đợi thằng Phum tập bóng mỗi chiều Y_Y. Vòng đời của một con sen cũng chỉ đến thế.

Tôi đang ngồi vẽ tranh đợi thằng Phum đi tắm thay đồ sau khi tập xong.

"Peem"

Bụp!!!

"Này, thằng điên kia mày dám ném à, nhỡ ném hỏng cái mặt đẹp trai của tao thì mày tính sao, mẹ kiếp." - Thằng Kleun ném bóng qua chỗ tôi, điểm rơi của nó chỉ cách đầu tôi chút xíu. Nếu tôi ngẩng đầu nhanh hơn tầm 0.01 giây là ăn đủ rồi đấy. Nó cười cười đi tới nhặt quả bóng lên rồi ngồi bên cạnh tôi. Tôi ngửi được mùi sữa tắm trên người nó.

"Vẫn đẹp được mà, hahaha." - Thằng quỷ Kleun vẫn cười không biết điều rồi ngó vào nhìn tranh của tôi: "Vẽ gì đó, đây là nhắm mắt vẽ hay dùng giày vẽ vậy?"

"Trong vài phút nữa, chắc là cái giày của tao sẽ nằm trên mặt mày đấy, bạn Kleun ạ." - Nó cười thích chí rồi ấn đầu tôi.

"Mày còn định tán người yêu tao lâu không?" - Tới rồi, thần chết tới gọi tôi rồi. Phum đứng xỏ tay vào túi quần, nhìn thằng Kleun với ánh mắt ghẹo gan.

"Lâu." - Thằng Kleun nhướn mày đáp.

Thế rồi cả hai đứa đứng nhìn nhau như thể giây sau sẽ lao vào nhai đầu đối phương. Nếu là cá chọi chắc chửa được ba lần rồi đó. Tôi nhìn chúng nó mà chỉ biết lắc đầu. Lần nào tập cũng cắn nhau, đấu khẩu nhau, mẹ kiếp, chúng mày không biết chán à.

"Này, hơi quá rồi đấy nhé." - Ơ, Phum quay sang nạt tôi còn thằng Kleun thì cười khung khục.

"Cái gì, tao chưa kịp làm gì đâu, chỉ nói chuyện thôi, rốt cuộc là chúng mày đã hòa thuận được với nhau chưa thế?" - Tôi dọn đồ xong và chuẩn bị đi về.

"Đi ăn cùng nhau không?" - Thằng Kleun tỉnh bơ lên tiếng, tôi quay sang nhìn mặt Phum.

"Thì đi." - Nó cũng đáp lại tỉnh bơ.

Mọe, toàn mấy thằng thích ra vẻ.

Và thế là hiện tại ba đứa tôi đã có mặt tại quán cơm chân giò siêu ngon ở sau trường, các anh chị em sinh viên đang ngồi chật quán, suýt thì không kiếm được bàn. Không ngoài dự đoán, ngay khi chúng tôi vừa đặt mông xuống, cả ba đứa đã trở thành chủ đề cho tất cả mọi người.

Một chiếc bàn quy tụ ngôi sao khoa Kỹ thuật và ngôi sao khoa Kiến trúc, ai mà không nhìn cho được đấy cơ chứ. Cơ mà theo tôi thấy thì người ta để ý đến cánh tay đang vòng qua eo tôi của thằng Phum hơn. Có đứa con trai nào lại làm mấy hành động như thế này với nhau chứ. Tao xấu hổ, tao ghét, tao đau đầu, giờ về nhà uống liền hai vỉ para thì có được không nhỉ?

"Ăn gì?" - Thằng Kleun hỏi.

"Ăn gì cũng được, mày gọi đi." - Thằng Phum đáp.

"Hơ, tao làm sao biết được mày muốn ăn cái gì." - Thằng Kleun vặn lại.

"Thế quán cơm chân giò còn có món khác cho mày ăn hay gì?" - Thằng Phum cũng chẳng vừa.

"Thì..."

"Đủ rồi, đủ rồi, chúng mày ngưng cãi cọ đi, Ok? Để tao gọi." - Sao tôi cứ luôn là đứa phải đứng ra kìm chúng nó lại như thế, ôiiiii, mệt quá đi mất thôi.

"Đừng có ăn nhiều chất béo quá, mập quá tao không cho ăn nữa đâu." - Thằng Phum vừa nói vừa khìa khía mấy em bì lợn ra khỏi đĩa cơm của tôi.

"Nhưng tao thích." - Tôi nhìn theo mấy em bì lợn bằng ánh mắt không nỡ.

"Ha ha." - Tiếng cười phát ra từ cái người ngồi đối diện tôi.

"Mày cười cái gì thằng Kleun, độ này mày đổi phe về chung phe với thằng Phum rồi à?"

"Ơ, mày bị làm sao thế, tao đã nói gì đâu nào?"

"Mày cười tao còn gì."

"Mày đừng ngu ngốc thế Peem, tao bắt đầu thấy thương thằng Phum rồi đấy."

"Ờ, giờ mày đã nhận ra chưa, giữa tao với mày ai may mắn hơn, hờ hờ." - Ôi giời, hợp rơ nhau quá nhỉ, tao lại nhét cả hai đứa vào nồi chân giò hầm bây giờ.

Ăn uống no nê xong xuôi thì thằng Kleun tách ra đi về còn tôi và Phum lái xe về nhà của chúng tôi ^^. Phum ngân nga theo giai điệu bật trên radio, thấy nó tâm trạng tốt như vậy tôi cũng cười theo.

Có lẽ Phum đã hiểu được mối quan hệ giữa tôi và Kleun chỉ có thể đến đâu, nếu không phải thế thì không đời nào nó để cho Kleun lai gần tôi đâu. Phum ấy à, cái mỏ hơi hỗn nhưng tâm tốt lắm, nhưng tôi vẫn khá thắc mắc là hai đứa nó đã nói những gì hôm đưa Kleun ra bến xe.

"Phum, sao mày chịu để cho tao nói chuyện với Kleun thế, chúng mày đã nói gì với nhau?" - Nó quay sang cười với tôi rồi kéo tay tôi lại nắm, ánh mắt nó vẫn nhìn về cung đường phía trước nhưng miệng thì đáp là...

"Chuyện đàn ông con trai, mày không hiểu được đâu Peem."

O_O

=_=

>o<

Đcmmmmmmmm, tao cũng có d.á.i như chúng mày đấy nhé, mẹ kiếp, tôi muốn bùng cháyyyyyyyyyyyyyy

* Laptop của toi tạo phản rồi các bác ạ, thế nên là tốc độ update chương mới của tôi sẽ càng chậm hơn nữa:((( các bác thông cảm cho toi nhớ:(((
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.