Đã qua 3 ngày kể từ khi sự kiện rùng mình nhức não nhất trong cuộc đời của chàng - trai - trẻ - đen - đủi - nhất - năm diễn ra. Tuy là trong khoảng thời gian ngắn chỉ 3 ngày có thể chưa khiến tôi quên đi chuyện hôm đó nhưng là một đứa luôn hướng tới cuộc sống màu hường, có những lúc tôi đã tạm không nhớ những việc xẻo mà thằng đầu bò đó đã mang đến cho tôi. Cũng phải gửi lời cảm ơn tới sự ủng hộ đến từ quý thầy cô yêu quý đã không quản ngại giao một đống bài tập cho em. Đến mức mà em còn không mở nổi mắt để ngó sang chuyện khác được vì bận vẽ tranh, nặn đất sét rồi làm gốm có khi còn vất vả hơn quá trình tu hành của đức phật. Hallelujah!
Tôi vẫn sống một cuộc sống như bình thường (chạy deadlines điên đầu như bình thường) dù sâu trong tâm trí tôi thỉnh thoảng cũng thầm hoang mang không biết thằng Phum đó (cuối cùng tôi cũng nhớ ra tên thằng quỷ đó, hiện giờ nhớ rất rõ nữa là đằng khác, chắc là trong một khoảng thời gian dài nữa cũng chưa quên được) liệu có xông tới trả thù tôi không nhỉ?
Khi sự tức giận che kín đôi mắt từ từ tan biến, tâm trí thức tỉnh trở lại tôi mới nhận ra việc mình làm có hơi quá kèm theo một chút lo sợ thằng Phum có đến đánh đầu tôi không, hoặc giả như nó đến cãi nhau một trận thôi cũng đủ khiến tôi đau đầu rồi. Một người yêu hòa mình và cố gắng tránh xa mọi cuộc xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/we-are-cau-chuyen-tinh-yeu-cua-chung-ta/3570027/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.