Sau khi nhẫn nhịn, nín thở và cắn răng nghe thằng Thaen bô lô ba la một hồi về độ đáng yêu của nửa kia 7749 lần mà tôi vẫn không đứng lên bóp cổ nó, Thaen dẫn tôi đến sân bóng rổ của khoa kỹ thuật để xem nó chơi bóng với bạn, với cả là nó cũng hẹn người yêu ra đây luôn.
Khi chúng tôi đến nơi, trong sân không thấy bất kỳ bóng dáng một sinh vật sống nào, đến chó cũng không có lấy một con (Xin lỗi bé cún vì nhắc đến bé hơi nhiều nha) chỉ có mấy mống sinh viên kỹ thuật chả biết năm mấy đang đứng tụm 5 6 người to nhỏ chuyện gì đó.
Khi thằng Thaen còn đang mang vẻ mặt khó hiểu nhìn ngó xung quanh thì điện thoại nó đổ chuông, là bạn nó.
"Ê chúng mày đang đâu đấy, tao đến sân rồi mà chả thấy con chó nào. Ơ, mẹ cái thằng chó này, thế mà bảo tao ra đây. Ờ ờ, thế để tao ra đó."
"Có chuyện gì thế mày, sao mặt ngẫn ra thế. Vợ dính rồi à?" - Hình phạt cho cái miệng xinh là mỗi khi phun ra câu nào câu đấy đều rất khốn nạn.
"Bạn tao đang ở sân bóng đá."
"Thế mày kéo tao ra đây làm gì? Mày đang chơi trò camera ẩn để kiểm tra sức chịu đựng của tao đến đâu đúng không?" - Tao không có rảnh mà đi lượn khắp cái trường đại học với mày đâu, tao lại cho khoa kỹ thuật sáng nhất đêm nay giờ.
"Xin lỗi nhé, tại cái bọn dở hơi ấy lại đổi ý đòi đi đá bóng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/we-are-cau-chuyen-tinh-yeu-cua-chung-ta/3570025/chuong-1-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.