Nhìn Châu Diên đi theo chị Trương, Khương Nghênh ra hiệu cho Tô Dĩnh trở về phòng.
Tô Dĩnh sửng sốt trong phút chốc, sau đó đứng dậy rời đi.
Nhìn theo Tô Dĩnh vào phòng, Khương Nghênh đứng dậy đi về phía phòng khách.
"Anh cả."
Khương Nghênh cười mỉm chào đầy xa cách. Sau khi chào Châu Diên rồi cô nhìn về phía chị Trương:
"Chị Trương, pha một tách trà đi."
Chị Trương không biết Châu Diên, nhưng thấy anh ta có khuôn mặt khá giống Châu Dị, chị không dám lơ là:
"Dạ thưa mợ."
Chị Trương đi rót trà, Khương Nghênh nói nhỏ:
"Mời anh ngồi."
Châu Diên cau mày gật đầu, khuôn mặt bình tĩnh thường ngày tràn đầy lo lắng:
"Nghênh Nghênh, Dị vẫn chưa về sao?"
Khương Nghênh liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường:
"Chắc sắp đến rồi."
Khương Nghênh cũng không hỏi Châu Diên tìm Châu Dị có chuyện gì, cô đưa tay đẩy hoa quả trên bàn:
"Anh ăn hoa quả không?"
Châu Diên chống khuỷu tay lên đầu gối, cúi đầu nhìn xuống đất:
"Anh không ăn."
Châu Diên vừa nói xong, điện thoại di động trong túi vang lên.
Châu Diên ngồi thẳng dậy, lấy điện thoại di động ra bấm trả lời, đôi chân mày nhíu lại:
"Mẹ, con đã đến chỗ Dị, nhưng Dị vẫn chưa về. Mẹ đừng lo, Kỳ Kỳ cũng là em gái của Dị, con tin nó sẽ không làm chuyện gì quá khích đâu."
Châu Diên nói xong, không rõ người ở đầu bên kia điện thoại nói gì, Châu Diên vẻ mặt ủ rũ cúp điện thoại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539452/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.