Châu Dị miêu tả tình yêu quá cao thâm khó đoán.
Nên đối với trợ lý Trần, một người độc thân từ bụng mẹ 27 năm thì đó là một kiểu thử thách.
Châu Dị nói xong, trợ lý Trần ngơ ngác nhìn anh, vẻ mặt bối rối.
Trợ lý Trần cảm thấy mình hiểu, mà như lại không hiểu.
Ngoài ra, sau khi Khương Nghênh trở lại văn phòng, cô lập tức gọi điện cho Đạo diễn Lưu để trao đổi về chuyện của Thiệu Hạ.
Đạo diễn Lưu nghe Khương Nghênh đề nghị Thiệu Hạ đóng phim mới của mình, anh sửng sốt mấy giây, sau đó lễ phép nói:
"Trưởng phòng Khương và Thiệu Hạ khá thân ngoài công việc ư?"
Khương Nghênh thẳng thắn trả lời:
"Chỉ đơn giản là tôi đánh giá cao cá nhân cô ấy."
Đạo diễn Lưu do dự một lúc rồi trả lời:
"Trưởng phòng Khương, không giấu gì cô, tuy bộ phim này của tôi vẫn chưa xác định nữ chính, nhưng tôi không định dùng người mới."
Khương Nghênh: "Tôi có thể hiểu."
Đạo diễn Lưu nghe giọng điệu của Khương Nghênh không có gì là bất mãn, anh ta thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói:
"Thực sự thì Thiệu Hạ rất tốt, chăm chỉ, có chí tiến thủ, nhưng cô ấy có một khuyết điểm chết người đó là không có điểm đặc biệt."
Một nghệ sĩ muốn nổi bật trong làng giải trí này thì phải có tố chất riêng.
Khán giả sẽ không thể nào nhớ đến nghệ sĩ không có tố chất riêng.
Cho dù họ có thể hiện xuất sắc trong phim thế nào đi nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539450/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.