Nghe thấy những gì Kiều Nam nói, Khương Nghênh hơi sửng sốt, mãi một lúc mới hỏi lại."Cái gì?"
Sự hưng phấn không thể nào che giấu trong ánh mắt Kiều Nam:"Sếp Châu dùng tài khoản công ty lên tiếng thanh minh, tung ra toàn bộ video."
Khương Nghênh nghe vậy, chau mày, lòng có dự cảm không lành."Chuyện khi nào vậy?"
Kiều Nam lúc này đang kích động, hoàn toàn không nhận ra nét mặt Khương Nghênh đang thay đổi. "Mới đây thôi, bây giờ cả công ty đang xôn xao."
Kiều Nam nói xong nhìn Kinh Nguyên và vị quản lý của anh ta đang ngồi trên sô pha, rồi cô hất cằm."Hai người thì Sếp Châu đã báo cảnh sát rồi, cảnh sáng đang ở dưới lầu."
Kinh Nguyên bạnh cằm không lên tiếng, vẻ mặt người quản lý chợt tái xanh như tàu lá chuối.
Nhìn thấy hai người ngồi không hề cử động, Kiều Nam ló đầu ra ngoài cửa thăm dò."Vào đưa người đi đi, đừng để cảnh sát đợi lâu ở dưới."
Kiều Nam nói xong, có hai bảo vệ từ ngoài cửa kéo Kinh Nguyên và quản lý lôi đi.
Người quản lý mấy lần muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lời nói nghẹn lại nơi cổ họng, chẳng nói được câu nào.
Những lúc thế này nói gì cũng vô ích, nếu trách thì chỉ trách bản thân không biết chừng mực, giới hạn, không biết xem xét thời thế.
Đến khi văn phòng chỉ còn lại Kiều Nam và Khương Nghênh.
Kiều Nam cười bước tới."Trưởng phòng Khương, chị có muốn biết lúc Sếp Châu đăng video nói gì không?"
Khương Nghênh đưa mắt nhìn Kiều Nam,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539375/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.