🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc đó em vẫn còn nhỏ như vậy.



Có đau không?



Khương Nghênh sửng sốt khi nghe câu nói ấy.



Khương Nghênh nhíu mày nhìn Châu Dị, không lên tiếng, lặng lẽ nhìn nhau.



Châu Dị cũng nhìn cô chăm chú, một bàn tay giữ nơi eo cô, còn một bàn tay vuốt ve sau cổ cô rồi ôm cô vào lòng.



Động tác của Châu Dị vừa mờ ám, vừa níu kéo. Trái tim Khương Nghênh chợt run nhẹ, đôi môi đỏ mấp máy.



"Châu Dị."



Châu Dị "ừ", rồi hạ giọng nói.



"Anh đây."



Khương Nghênh hít sâu.



"Cũng lâu rồi, tôi quên rồi."



Khương Nghênh nói xong, đôi môi Châu Dị kề sát vào môi cô, cà cà nơi góc môi cô.



"Anh biết em không quên, em không muốn nói thì anh không hỏi nữa."



"..."



Khương Nghênh chưa bao giờ có cảm giác này, rất kỳ lạ.



Trái tim chua chát, nghẹt thở và ngứa ngáy.



Khương Nghênh vẫn còn đang ngẩn ngơ với cảm giác lạ lùng ấy, Châu Dị đã ôm chặt cô vào lòng, giọng khàn trầm.



"Để anh ôm em một lúc."



Không biết có phải là do Khương Nghênh nhầm lẫn hay không, cô luôn cảm thấy Châu Dị lúc này hình như rất đau lòng.



Hai người ôm khoảng hơn 10 phút, Khương Nghênh giữ tư thế ấy lâu nên có hơi khó chịu vì mỏi, cánh tay đang buông thỏng bên hông chống vào lưng Châu Dị.



"Ôm đủ chưa?"



Châu Dị cười nhỏ.



"Chưa đủ lắm."



Khương Nghênh đưa tay đẩy anh.



"Không đủ cũng phải buông ra, tôi mệt rồi."



Châu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539367/chuong-101.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vưu Vật
Chương 101: Xứng đôi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.