Châu Dị dứt lời, Khương Nghênh chợt chau mày.
Châu Dị thấy vậy, biết là Khương Nghênh không vui, bèn bước lên trước, đứng thẳng trước mặt cô.
Hai người nhìn nhau, Khương Nghênh nói:
"Trẻ con."
Châu Dị mỉm cười.
"Trẻ con à?"
"Lẽ nào anh không cảm thấy một người trưởng thành mà làm chuyện này thì rất ấu trĩ sao?"
Châu Dị đưa tay, ngón tay vuốt ve lấy môi cô.
"Đã hôn nhau rồi, cùng dùng cốc nước thì có làm sao?"
Khương Nghênh bặm môi: "..."
Những gì Châu Dị nói là sự thật. Nhưng Khương Nghênh vẫn cảm thấy không thoải mái.
Châu Dị nói xong, thấy Khương Nghênh không phản bác, ngón tay đang trên môi cô lần xuống eo, kéo người cô sát vào lòng mình, cúi đầu hỏi.
"Hôm nay anh thể hiện thế nào? Ấn tượng của dì với anh có thay đổi chút nào không?"
Khương Nghênh bặm môi nhìn anh.
"Anh muốn nghe nói thật?"
Châu Dị: "Ừ."
Khương Nghênh: "Bình thường."
Châu Dị hơi chau mày.
"Dì nói với em vậy à?"
Khương Nghênh nói dối không hề đỏ mặt: "Ừ."
Châu Dị nhìn Khương Nghênh, đầu lưỡi đẩy bên trong góc má.
"Em nói dối."
Khương Nghênh đưa tay đẩy anh ra, lôi vali đến trước tủ đồ thu dọn. Vẻ mặt thản nhiên.
"Anh hỏi thì tôi trả lời. Anh không tin tôi cũng đâu còn cách nào khác."
Khương Nghênh tính tình lạnh lùng, những lời cô nói khiến người ta tự dung tin phục.
Châu Dị bước đến giường ngồi xuống, nhìn cô sắp xếp quần áo, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539362/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.