Châu Dị dứt lời, bầu không khí chợ trầm lặng.
Nước ép vừa vào đến miệng thì nghẹn nơi cổ họng, cô ho sặc sụa.
Thấy vậy, Châu Dị rút khăn giấy trên bàn trà đưa cho cô.
Khương Nghênh nhận lấy, rồi che miệng ho, đặt ly nước ép xuống bàn, một hồi lâu cô mới hỏi:
"Anh... anh nói gì?"
Châu Dị dụi tàn thuốc trêu ghẹo.
"Có gì mà em bất ngờ dữ vậy?"
Khương Nghênh: "..."
Không phải kinh ngạc, mà cô hoàn toàn không nghĩ đến khả năng này.
Vài năm trước, tin tức lăng nhăng của Châu Dị ngập trời ngập đất, thậm chí cô còn từng hoài nghi Châu Thị Media thành lập phòng quan hệ công chúng không phải là phục vụ cho nghệ sĩ mà là phục vụ cho anh.
Khương Nghênh không lên tiếng, đôi môi Châu Dị nở nụ cười, vừa tức vừa muốn cười.
"Trong mắt em, anh sống kiểu đó à?"
Khương Nghênh nhất thời không biết nên trả lời thế nào, trầm lặng một hồi rồi nói.
"Cũng không phải."
Châu Dị nghe thấy câu trả lời không thành thật của Khương Nghênh, anh hơi ngã người ra sau, một tay để hờ trên thành ghế, gõ nhẹ.
"Em nói thật đi!"
Khương Nghênh đưa mắt nhìn anh, nói:
"Trước kia chính anh thừa nhận là anh thích Quan Luy."
Châu Dị trả lời rất tự nhiên phóng khoáng:
"Giả đó."
Khương Nghênh nghe nói chau mày.
Thực ra Khương Nghênh không hề hoài nghi về tính chân thực trong câu nói của Châu Dị, bởi vì anh hoàn toàn chẳng cần lừa cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539354/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.