Châu Dị giọng nói trầm ấm, quyến rũ chết người.
Anh cũng không sợ Khương Nghênh bực bội, trên mặt lộ rõ ý muốn chinh phục cô.
Anh nghĩ rằng vào lúc này, Khương Nghênh sẽ là cảm tính thắng lý trí, có đến tám, chín phần sẽ thỏa hiệp.
Nào ngờ đâu Khương Nghênh cong eo, ham muốn trong đáy mắt đến nhanh mà đi cũng nhanh, nhìn anh với nửa con mắt.
"Châu Dị, anh ghẹo sắp gãy chân rồi đó..."
Châu Dị khựng người lại, rồi bật ra tiếng cười.
Hai người ngang cơ, dù là đã có thỏa thuận hợp tác, nhưng vẫn đối đầu nhau.
Đôi môi mỏng Châu Dị mấp máy:
"Nghênh Nghênh, em như vậy sẽ khiến tôi hoài nghi về sức hút của mình đó."
Khương Nghênh nhíu mày nhìn anh.
"Không cần hoài nghi, anh rất có sức quyến rũ."
Châu Dị rút tay ra khỏi vạt áo Khương Nghênh, Khương Nghênh lại thản nhiên như người ngoài cuộc.
Châu Dị cúi mắt nhìn cô, rồi móc ra một chiếc khăn tay lụa màu xám nhạt lau tay.
Ngón tay thon dài Châu Dị rất đẹp, anh lại cố ý chậm rãi tưởng như đang lau chùi một tác phẩm nghệ thuật.
Bầu không khí giữa hai người nhất thời có đôi chút ngượng ngùng. Châu Dị lại chậm rãi đút khăn tay vào túi, cười nửa miệng nói với cô.
"Tôi sẽ không giúp Lạc Hàm."
Khương Nghênh tiếp lời.
"Tôi sẽ giúp Thiệu Hạ."
"Em giúp cô ấy là điều nên làm, cô ấy và Chúc Kha đều là người của Châu Thị Media, hai người họ có vấn đề thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539341/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.