Châu Dị hỏi rất trực tiếp, Khương Nghênh nhìn lại anh với vẻ mặt lạnh lùng, mãi chẳng nói gì.
Không phải Khương Nghênh không muốn nói lại, mà cô không biết rốt cuộc Châu Dị biết bao nhiêu bí mật của cô.
Bầu không khí chợt đông đặc lại, cửa ghế lái được kéo ra từ bên ngoài, trợ lý Trần ngồi vào, phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng ấy.
"Sếp Châu, bây giờ đến chỗ sếp Bùi ạ?"
Châu Dị không nhìn Khương Nghênh nữa, trả lời đầy lười biếng: "Ừ."
Trợ lý Trần không biết đã xảy ra chuyện gì trong xe, chỉ là cảm thấy không khí giữa Châu Dị và Khương Nghênh không bình thường cho lắm.
Trợ lý Trần ngẩng đầu nhìn lên kính chiếu hậu, đưa tay bấm tấm chắn ngăn cách với phía sau, ngăn cách không gian giữa ghế lái và hàng ghế sau thành hai không gian riêng biệt.
Ngay khi tấm chắn được hạ xuống, Khương Nghênh thở dài mở miệng.
"Anh biết được những gì?"
Ngón tay thon dài của Châu Dị chơi với hộp thuốc, rồi rút ra một điếu đốt cháy, nói đầy bỡn cợt.
"Nhiều hơn em biết nhiều."
Khương Nghênh: "Châu Dị."
Châu Dị nghe cô gọi xoay đầu nhìn cô, rồi đáp: "Ừ?"
Khương Nghênh:
"Rốt cuộc anh muốn làm gì?
Châu Dị phà khói thuốc ra không khí, nhìn Khương Nghênh qua làn khói thuốc.
"Tôi không muốn làm gì cả, tôi không chỉ không làm gì mà có khi có thể giúp em làm gì đó."
Con người Châu Dị này thâm trầm quá.
Khương Nghênh mây mưa với anh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539325/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.