Tru người tru tâm
Lão Lý nói xong, Chu Dịch theo bản năng nhìn về phía Khương Nghênh.
Khương Nghênh trên môi nở nụ cười, dường như không để tâm lời nói của Lão Lý một chút nào.
Chu Dịch cắn chặt đầu mẩu thuốc, "Lão già"
Chu Dịch ra khỏi khách sạn, sai người lái xe đưa Lão Lý đi thăm bạn cũ, sau đó quay đầu nhìn Khương Nghênh, vẻ mặt tự nhiên nói: "Về chỗ của em hay tới chỗ của tôi?"
Khương Nghênh sửng sốt một lát, sau đó mới hiểu được ý của Chu Dịch là gì: "Sáng mai tôi có cuộc họp sớm."
Chu Dịch khoác áo vest lên tay, cười như không cười mà nói: "Vậy thì đến chỗ của em đi! Tiết kiệm cho em chút thời gian."
Chiều cao của Khương Nghênh khi đứng so cùng phụ nữ thì không phải thấp, nhưng đứng trước mặt Chu Dịch, cô vẫn thấp hơn anh hẳn một cái đầu.
Hai người lúc này nhìn nhau, môi mòng Khương Nghênh kích động: "Hôm nay tôi không có hứng thú."
Chu Dịch đi tới, cúi đầu ghé sát vào tai cô, "Vậy em đừng cử động, để tôi làm."
Khương Nghênh, "..."
Bị kiểu người như Chu Dịch nhắm đến cũng giống như con mồi bị thợ săn nhắm tới.
Thẳng cho đến khi ngồi lên xe Chu Dịch, Khương Nghênh mới hối hận vì sự bốc đồng của mình đêm đó.
Rõ ràng là đã tỉnh, tại sao lại...
Dẫn đến hậu quả là hiện tại cô có muốn từ chối, thấy thế nào cũng đều quá mức già mồm.
Nói thế nào nhỉ, giống như bạn làm cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3437453/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.