Khương Nghênh cúi đầu nhìn bài viết trên di động của Kiều Nam.
Nhìn câu nói 'Tôi yêu cậu, là bí mật không nói' của Quan Lôi, khóe môi cô hơi mím, cảm thấy có chút áy náy.
Kiều Nam thấy Khương Nghênh không lên tiếng, liền quấy rầy đòi hỏi "Khương quản lý, chị cứ nói cho em biết đi, em đảm bảo sẽ không nói ra bên ngoài."
Khương Nghênh thu hồi ánh mắt, đem chăn mỏng trong tay mở ra đắp lên người, "Chị thật không biết."
Thấy Khương Nghênh nhắm mắt lại, Kiều Nam bĩu môi, sếp của cô ấy chỗ nào cũng tốt, chỉ là tính cách có hơi lạnh lùng khiến người ta không thể lại gần.
Khương Nghênh đêm qua cũng không được nghỉ ngơi tốt, ngủ thẳng một giấc cho đến khi xuống máy bay.
Ra khỏi sân bay, Khương Nghênh kéo theo Kiều Nam đi bắt một chiếc taxi, Kiều Nam nhỏ giọng hỏi: "Chu tổng đang ở bên kia, chúng ta không đi qua chào một tiếng à chị?"
Khương Nghênh nhìn chằm chằm chiếc taxi ở đường đối diện, mặt không đổi sắc nói nhảm: "Chị không nhìn thấy, đi thôi, bắt taxi về khách sạn."
Kiều Nam: "..."
Từ sân bay về đến khách sạn đã đặt mất khoảng nửa giờ.
Vị trí sân bay vốn vắng vẻ, khách sạn lại ở ngoại thành, đi một đường cao tốc cho nên thời gian như thế đã là nhanh nhất có thể.
Sau khi đến khách sạn, Khương Nghênh cầm chứng minh thư đến quầy lễ tân lấy thẻ đặt phòng, cô và Kiều Nam mỗi người ở một phòng.
Lúc đi thang máy lên phòng, Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3327551/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.