Hai người nhìn nhau, Chu Dịch trên mặt nở nụ cười hung hãn.
Chu Dịch đoán không sai.
Sở dĩ Khương Nghênh tìm đến đây quả thực là vì lý do này.
Cô và Chu Dịch lớn lên cùng nhau, biết tính khí Chu Dịch, chính là có thù tất báo.
Tuy rằng Khúc Tích hôm nay không hướng về phía anh, nhưng thật sự là có ảnh hưởng đến mặt mũi của anh.
Cô sợ Chu Dịch tâm tình không tốt sẽ quay lại trút giận lên người Khúc Tích.
Khương Nghênh hít một hơi thật sâu, không quan tâm tư thế của hai người có bao nhiêu mập mờ, nhẹ nhàng hé đôi môi đỏ mọng: "Hôm nay Khúc Tích không phải cố ý làm vậy."
Chu Dịch dùng giọng trầm thấp nặng nề đáp: "Ồ?"
Cơ thể Khương Nghênh vì bị đè mà cảm thấy khó chịu, cố gắng điều chỉnh lại tư thế đứng, nghiêng người về phía trước: "Cô ấy hoàn toàn là vì tôi, hôm nay Quan Lôi ở trước cửa quán bar tông vào xe tôi..."
Đôi môi đỏ mọng của Khương Nghênh mở ra khép lại nhưng ánh mắt Chu Dịch lại rũ xuống, rơi vào vòng eo thon gọn của cô đang nghiêng về phía trước.
Thiếu nửa tấc nữa là dán lên người anh.
Con ngươi Chu Dịch tối sầm lại, lông mày hơi động nhẹ.
Khương Nghênh một lòng muốn bào chữa cho Khúc Tích nên cũng không để ý nhiều mà chỉ lo giải thích.
Bàn tay còn lại của Chu Dịch chợt vòng qua eo Khương Nghênh, dùng một lực đột ngột, kéo chặt người cô về phía mình.
Hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3316018/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.