Sự ra đi của Bạch Tuyết để lại mất mác to lớn đối với nhiều người, muôn thú ũ rũ vây quanh ngôi nhà, cỏ cây héo úa, trời mưa nặng hạt trút từng nỗi niềm nuối tiếc khôn nguôi. 
Vì nàng quá đẹp mà bảy người hùng không nỡ lòng nào chôn nàng, họ đóng một chiếc quan tài bằng thủy tinh và vàng, họ luôn túc trực canh cận nàng. Hoàng tử từ nơi xa xôi tìm đến, chàng nghe nói về người hầu gái ngủ trong chiếc quan tài bằng thủy tinh. (trích từ vở Bạch Tuyết Và Bảy Chú Lùn) 
Hoa rơi bay bay hạ xuống nắp kính thủy tinh, người con gái ấy xinh đẹp hơn bình thường. Y phục thô sơ không che mất nét đẹp của nàng, nàng nằm đó nhắm nghiền mắt, say trong giấc ngủ ngàn thu, có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại. 
''Trách ta, ta không trông nàng kỹ càng.'' Một người anh hùng lấy tạm vạt áo lau nước mắt. 
''Trách ta mới đúng, biết đây là lần cuối ta đã không rời xa nàng.'' 
Bảy người cứ tự đổ lỗi cho bản thân, nỗi xót xa không thể kìm nén, có người ôm cửa kính dõi mắt nhìn nàng, nước từ hốc mắt túa ra làm nhòe một phần kính. 
Mộc Yến Đông cắn một ngụm bánh: ''Sao bánh có thể mặn đến thế hả? Trên đời ta chưa từng nếm qua hương vị khó nuốt đến vậy.''. Truyện Light Novel 
Hạ Tịch Phong có lòng tốt vứt một mảnh vải mỏng trùm lên mặt y: ''Ngươi lau mặt đi đã, khóc khó coi quá.'' 
Mộc Yến Đông mím môi quay qua nói: ''Ta khóc không đẹp hả. Mỹ nhân rơi lệ người không động lòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-minh-long-tai-yen-dong/514465/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.