Mộc Yến Đông dùng hết sức từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ mà đem đứa nhỏ kéo lên.
Đứa nhỏ này có thể là tiểu công tử nhà nào đó, nên mới nuôi ra được một tiểu tử da dày thịt béo thế này.
Mộc Yến Đông hai tay ôm chặt đứa bé vào lòng sợ lỏng tay lại làm rớt nó xuống rồi lại phải kéo lên tốn biết bao sức lực, từ lúc sống lại hôm qua y còn chưa nhét kẽ răng một miếng gì đâu, sức không có lấy đâu ra sức cùng lực kiệt.
Nhất định lát nữa phải kiếm gì lấp đầy bụng gầy này mới được. Nhưng cũng không biết kiếm tiền đầu ra, chắc cũng chỉ có nước hành nghề, mà nhìn lại cái thân thể gầy yếu này chắc hành nghề cũng không thuận lợi. Từ từ nghĩ sau, còn tứ đại huynh đệ họ Mộc(*)nhà y sẽ giúp y nghĩ tiếp đối sách.
(*) Tứ đại huynh đệ họ Mộc là: Mộc Đông Đông, Mộc Yến Yến, Tiểu Yến Đông, Mộc 's Yến Don't đó:))
Mộc Yến Đông mặt mũi đỏ bừng vì gắng hết sức mình mà kéo đứa nhỏ này lôi lên bờ rồi đặt dưới tàng cây.
Mộc Yến Đông: "Ta còn chưa có mặc quần áo đâu, lỡ ai thấy được rồi sao."
Mộc Đông Đông: "Ôi cái thân đáng giá nghìn vàng của ta, cũng tại tên tiểu tử thúi hoắc nhà ngươi mà có thể mất lúc nào cũng không hay đó."
Mộc Yến Đông đưa tay lên mũi đứa nhỏ, hơi thở chỉ coi như thoi thóp nhẹ đến không thể nào nhẹ hơn.
Mộc Yến cúi xuống nghiêng tai áp sát vào lồng ngực bên trái của đứa nhỏ.
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-minh-long-tai-yen-dong/514451/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.