Những khó khăn và đau khổ trong những ngày tháng qua đã xuất hiện trong giấc mơ của Oản Oản, dù là mơ nhưng cô cảm nhận được sự lạnh lẽo và đau buồn trong đó. Những mất mát, những suy tư khiến cô trở nên mệt mỏi và những lời nói của mẹ chồng khiến cô không thể phớt lờ hơn nữa chuyện hôn nhân giữa mình và Mộ Khuynh. 
Ngày hôm đó, Trần Tuyết Tâm đã nói với cô rất nhiều thứ, và tất cả đều khiến cô phải suy nghĩ 
“Nguyệt Oản Oản, cô biết Mộ gia có gia thế như thế nào thì cô cũng nên hiểu nếu Mộ Khuynh không có con nối dõi thì Mộ gia sẽ sụp đổ. Tôi chỉ có một đứa con này thôi, nó không thể có một người vợ không biết sinh con như cô được! Tôi không cần biết lí do tại sao cô lại mất khả năng sinh con nhưng xin cô hãy suy nghĩ cho Mộ gia, nếu cô thật sự yêu Khuynh thì hãy li hôn để nó có thể có được một gia đình trọn vẹn!” 
Nguyệt Oản Oản sắp khóc đến nơi, giọng cô run run 
"Con hiểu! Nhưng mẹ à, còn chuyện gì đau khổ hơn rời xa người mình yêu chứ? Hơn nữa chúng con có thể nhận nuôi một đứa bé, nếu không được thì…* 
Nguyệt Oản Oản nắm chặt váy, cả người run lên 
“Nếu còn không được thì…có thể tìm người sinh con hộ mà! Con sẽ không phản đối, chỉ xin mẹ đừng làm khó chúng con nữa, đừng bắt chúng con phải xa nhau…” 
Trần Tuyết Tâm đứng lên dõng dạc tuyên bố 
“Cháu của tôi chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-mat/3599582/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.