Phòng 250
Ở đằng sau cánh cửa đóng kín, Nguyệt Oản Oản đang nằm trên giường bệnh, vết thương trên đầu được che chắn bởi tầng tầng lớp lớp những miếng gạt. Cô vẫn đang được truyền nước. Nhìn qua phần kính trong suốt của chiếc cửa, Mộ Khuynh không khỏi xót xa, tay anh dần mất sức. Thấy Mộ Khuynh có biểu hiện bất thường, Lưu Ly ôm chặt lấy cánh tay của Mộ Khuynh, khóc lóc
“Em không ngờ chị ấy lại bị thương nặng như vậy! Nhưng sự thật là chị ấy đã cố gắng để hại em mà?”
Trần Tuyết Tâm bên cạnh cũng châm dầu vào lửa
“Là do trời cao có mắt, biết nó tâm địa độc ác cho nên mới bảo vệ con được an toàn!”
Mộ Khuynh không nói gì chỉ lườm cả hai một lúc rồi mở cửa bước vào. Anh nhẹ nhàng bước đến bên giường bệnh, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn chằng chịt vết thương của Oản Oản.
“Em xem, bàn tay mềm mại của em bây giờ đã thành ra thế nào rồi, sao em lại không chăm sóc bản thân cho tốt chứ?”
Lưu Ly bước đến bên Mộ Khuynh, đặt tay lên vai của anh
“Dù chị ấy có ý muốn hại em nhưng em vẫn hi vọng chị ấy sẽ mau chóng tỉnh lại!”
Trần Tuyết Tâm đi đến ngồi xuống chiếc giường bên cạnh
“Con xem, Ly Ly ngoan ngoãn và tốt bụng như thế, so với con ả độc ác kia tốt hơn rất nhiều!”
Mộ Khuynh cẩn thận đặt tay của Oản Oản xuống, mạnh tay gạt tay của Lưu Ly ra
“A, anh làm em đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-mat/3599580/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.