Và…mỗi ngày đều trôi qua như vậy. Nguyệt Oản Oản sống trong sự dày vò của mẹ chồng và tình địch. Những lúc bình yên nhất chắc là lúc cùng bà nội uống trà trò chuyện.
“Cũng đã một tuần rồi, cháu có đỡ hơn chút nào không?”
Nguyệt Oản Oản cẩn thận đưa ly trà ấm đặt lên tay bà
“Dạ! Cháu vẫn ổn ạ!”
Bà nội dịu dàng vuốt ve mái tóc dài của Oản Oản. Bà nhìn cô, ánh mắt để lộ sự lo lắng
“Cháu ốm đi nhiều rồi! Khi Khuynh về, bà nội làm sao nhìn mặt nó đây?”
Nguyệt Oản Oản mỉm cười nắm lấy bàn tay nhăn nhún của bà
“Đâu có! Cháu đã mập lên vài ký đó chứ!”
Nguyệt Oản Oản và bà nội đang nói chuyện rất vui vẻ thì mẹ chồng của cô đến. Như thường lệ, bà ngoan ngoãn hỏi thăm bà nội, trò chuyện với bà nội một vài câu rồi nhìn sang cô.
“Oản Oản, Lưu Ly cảm thấy không khoẻ, con giúp mẹ đưa con bé đi bệnh viện có được không? Tay mẹ có hơi đau nên không tiện lái xe!”
Đưa Lưu Ly đi khám bệnh sao? Mẹ chồng làm vậy có thấy buồn cười quá không? Ai cùng biết Lưu Ly muốn giật chồng của Oản Oản, không tách hai người ra thì thôi đằng này lại bảo chính thất đưa tiểu tam đi bệnh viện. Suy nghĩ của mẹ chồng đúng là khác xa người bình thường mà. Nhưng nếu Oản Oản không đi, bà ấy lại có cớ để trách mắng cô.
Sắc mặt của Oản Oản hoàn toàn thay đổi, cô không biết mình nên biểu lộ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-mat/3599577/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.