Nguyệt Oản Oản khó khăn di chuyển khỏi giường, cô ôm lấy chiếc eo nhỏ đau nhứt của mình
“Đúng là đáng ghét! Anh ấy không thương hoa tiếc ngọc gì cả”
Nguyệt Oản Oản nhìn khắp căn phòng, từ khi cô thức dậy đã không thấy Mộ Khuynh rồi. Cô có chút lo lắng lấy điện thoại bấm số gọi cho Mộ Khuynh
“Anh đi làm sớm quá vậy? Anh đã ăn sáng chưa đó?”
Bên kia đầu dây, một âm thanh trầm ấm vang lên một cách dịu dàng
“Anh có việc phải ra ngoài, bảo bối nhớ ăn sáng rồi hãy đi làm nha. Buổi trưa anh sẽ đón em đi ăn”
“Dạ!”
***
Vừa bước xuống lầu, Oản Oản nhìn thấy một người phụ nữ với gương mặt cau có đang chầm chậm thưởng thức ly trà nóng trên tay.
“Mẹ! Mẹ đến sớm là vì tìm anh Khuynh ạ? Anh ấy đã đi công việc rồi ạ?”
Trần Tuyết Tâm đặt ly trà xuống
“Cô qua đây, tôi có chuyện muốn nói!”
Khẩu khí của bà ấy giống hệt như lần đó. Khó khăn lắm Nguyệt Oản Oản mới có một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc cùng Mộ Khuynh, thấy thái độ bất thường của mẹ chồng khiến Oản Oản vô cùng lo lắng, trái tim cô đập nhanh đến độ muốn nhảy ra ngoài.
Nguyệt Oản Oản ngoan ngoãn đi đến ngồi xuống chiếc sofa đối diện
“Mẹ có chuyện muốn dặn dò con ạ?”
Trần Tuyết Tâm nhìn Oản Oản với ánh mắt sắt bén như một con dao có thể giết người chỉ với một nhát.
“Cô không thể sinh con?”
Nguyệt Oản Oản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-mat/3599574/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.