Ngày tới chính là đại hội thi đấu hoa khôi, không có gì nằm ngoài dự đoán, Vi tiếu đường lần này lại lấy được chức quán quân. Mục Tiểu Văn đứng giữa những người xem cùng với Cổ Diệp hài lòng quan sát toàn bộ quá trình. Thoáng thấy một người, nàng bỗng biến sắc rồi cười lạnh một tiếng.
Người cần tới rốt cuộc cũng đã tới.
Hoàng t>ượng.
Mục Tiểu Văn gọi Phỉ Mính, dặn dò vài câu: "Còn nhớ rõ phải ứng phó như thế nào không?"
Phỉ Mính tự hào: " Đương nhiên, Mặc phu nhân vì am hiểu nhiều thứ nên được mệnh danh là một vị phu nhân thanh tao, tài hoa; mà nếu hỏi hoa hoa công tử thì đó là một vị công tử ngoại bang. Giải thích như vậy, nếu ngài không tin lại còn cố ý muốn gặp công tử và Mặc phu nhân vậy thì đừng trách Vi tiếu đường chúng ta không khách khí."
"Tốt lắm."
Lý Vân Thượng, bất luận là muốn đuổi theo nàng hoặc Phương Mặc đến cùng, bọn họ sẽ dùng toàn lực đối phó. Nàng dùng đại danh của Mặc phu nhân cùng hoa hoa công tử, vì để Phương Mặc có thể dễ tìm được nàng, nhưng là đồng thời nàng cũng biết việc này sẽ có nguy hiểm. Nếu Hoàng thượng nghe thấy đại danh của hai người, chắc chắn sẽ đoán ra Phương Mặc, cho nên nàng đã sớm suy nghĩ ra đối sách để đối phó. Mặc dù kế sách ứng đối này không được chu toàn cho lắm nhưng cũng chỉ có thể tạm thời như thế mà thôi.
Nàng tách khỏi Cổ Diệp, trốn ở phía sau một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-di-nuong-nuong/1618238/chuong-99.html