Mục Tiểu Văn vội vàng chạy tới thì hai mắt Phương Mặc đã nhắm chặt, khuôn mặt trắng nhợt thực đáng sợ. Nàng thực sự kinh hoảng, sau khi lớn tiếng gọi nha hoàn nàng đỡ hắn nằm lên giường. Chờ khi thái y chạy tới thì nàng nôn nóng muốn chết. Cho tới lúc này nàng chưa từng thấy bộ dạng này của Phương Mặc… chưa từng có.
Thái y sau khi chẩn mạch cẩn thận liền đứng lên vuốt vuốt chòm râu dài. Mục Tiểu Văn sốt sắng tiến đến ôm lấy cánh tay thái y, hỏi:
-Hắn sao rồi?
Thái y ngược lại càng hoảng sợ, giãy tay nàng ra
-Phương công tử chỉ là thân thể suy nhược nên làm cho hàn khí công tâm mà thôi, chỉ cần điều dưỡng một thời gian ngắn thì không có gì nguy hiểm.
Mục Tiểu Văn nghe thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không trút hết được lo lắng:
-Hắn rất khỏe mạnh tại sao lại là thân thể suy nhược? Có thể chẩn đoán nhầm rồi không?
Thái y ho nhẹ hai tiếng, giống như có chút bất mãn:
-Bề ngoài xem ra là người khỏe mạnh nhưng không có nghĩa bên trong cũng khỏe mạnh. Cơ thể công tử có tính hàn (lạnh),kỵ nhất chính là bị kích động. Trước kia tâm công tử bình thản, vô ưu vô lo nên không sao nhưng hôm nạy gặp phải chuyện có tính chất quá mức chịu đựng nên ngất đi cũng là điều tự nhiên. Nếu nương nương lo lắng thì có thể gọi người khác đến chẩn đoán lại.
Vị thái y này vốn là một người hành nghề trên giang hồ, sau có duyên nên vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-di-nuong-nuong/1618227/chuong-88.html