Chuyện này được truyền ra ngoài nhanh như gió thổi vậy, không chỉ dừng lại ở mấy công tử tiểu thư tham gia hội du viên mà ngay cả người bình dân trong khắp kinh thành này đều biết, Văn nương nương được đại hoàng tử ái mộ; Văn nương nương vốn không gặp người lạ nhưng lần này lại xuất hiện song song với đại hoàng tử.
Một thời gian dài không nghe thấy chuyện xưa đồn đãi về Văn nương nương, nay nghe thấy thì rốt cuộc cũng có người nghi vấn, Văn nương nương có phải là quên nhị hoàng tử mà chuyển sang thích đại hoàng tử rồi?
Chỉ mới mấy thôi mà Mục Tiểu Văn lại một lần nữa dở khóc dở cười mà lĩnh giáo trình độ “tám” của thời đại này.
- Điện hạ, làm liên lụy tới người rồi! – nàng khẽ khom người về phía Lý Vân Hạ. Danh tiếng của Lý Vân Hạ xưa nay vốn cao khiết trong sạch, không lấy thê nạp thiếp, một lòng vì nước; hôm nay chẳng những phá tiền lệ mà còn vô tình mang cái tội danh cướp đoạt thê tử của đệ đệ. Không gặp thì thôi mà đã gặp thì dường như lần nào nàng cũng làm liên lụy tới hắn.
- Nếu được thì hy vọng lúc nào cũng được nàng làm liên lụy. – khóe miệng Lý Vân Hạ cong lên một nụ cười nhẹ.
Nụ cười xin lỗi cứng lại trên môi Mục Tiểu Văn, nàng thấp giọng nói:
- Tương lai điện hạ chính là cửu ngũ tôn sư, thật sự Tiểu Văn nhận không nổi. –chẳng những muốn tránh việc đem phiền toái đến cho hắn mà nàng còn muốn tránh xa xa hắn ra.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-di-nuong-nuong/1618220/chuong-81.html