Lần trước không sao là vì nàng đã có chuẩn bị; còn lần này thì nàng vừa nghĩ tới liền làm chứ không có vạch ra kế hoạch. Không biết Lý Vân Thượng có nhận mình hay không nên Mục Tiểu Văn vẫn mặc bộ trang phục ở tiểu lâu, bên ngoài mặc thêm một mảnh áo khá dài tùy thời có thể cởi ra; và chiếc mặt nạ được tháo xuống.
Mảnh áo ngoài được làm từ loại vài rất thô mà Dực nhi và Mục Tiểu Văn vẫn một thân nam trang nên sẽ không có ai có thể phát hiện ra các nàng là nữ. Kỳ thật cũng không cần phải suy nghĩ gì ệt, hai người vốn đâu có mặc những bộ y phục diêm dúa, hoa lệ đâu.
Đầu tiên, nàng dùng thân phận Văn nương nương để đi qua khu vườn, khi tới gần chỗ của Lý Vân Thượng sẽ biến trở lại thân phận là Mục tiểu nhị. Về phần cái cớ có sử dụng được hay không, hoặc là Lý Vân Thượng có xem một Mục tiểu nhị mạo muội như nàng là thích khách rồi bắt lại hay không thì nàng chẳng thèm quan tâm tới. Dù có lo lắng hay chuẩn bị chu toàn mọi sự tốt đẹp thế nào thì cũng có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn; càng lo lắng thì càng có chuyện, càng không lo lắng thì càng không có chuyện. Cho nên, tùy tình thế mà đối phó, bản tính của nàng chính là như vậy.
Dực nhi theo ở phía sau thở dài môt tiếng, nửa là giận hờn, nửa là sốt ruột:
-Tiểu thư, gây chuyện thì không tốt chút nào. Tiểu thư không gây chuyện thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vut-di-nuong-nuong/1618197/chuong-58.html